CÔ GÁI THÁNG SÁU - Trang 540

Kevin nhắc lại lần nữa: "Em về nhà sớm đi!"

"Vâng!"

Anh đứng ngoài đóng cửa ga ra lại, cô không nhìn thấy anh nữa.

Đến khi cô trở về với thực tại, chạy ra cổng ngó thì chiếc xe tải màu

trắng của anh đã không còn ở đó nữa.

Cô không biết đêm hôm ấy mình đã trải qua như thế nào, chỉ biết từ

đầu đến cuối không hề chợp mắt, đầu óc chỉ nhớ lại cả quá trình tiếp xúc
với anh trong mấy ngày vừa qua, rồi lại nghĩ đến cuộc sống tối tăm không
có anh ở bên trong những tháng ngày sắp tới, nước mắt cứ lăn dài, dù là ôn
lại những cảnh tượng vui vẻ hay dự đoán tương lai lạnh giá đó, nước mắt
không ngừng tuôn rơi.

Sáng hôm sau, cô lấy đá lạnh và khăn nóng chườm cho mắt một lúc

mới dám đi làm. Nhưng cô không dám làm thí nghiệm nào, hoặc làm bất kỳ
việc gì đòi hỏi sự tập trung, vì đầu óc cô hoàn toàn không để ở đây mà để ở
bên nhà mới, nghĩ đến Kevin của cô, không biết có phải anh đang lát sàn
không, đêm qua anh ngủ có ngon không, đừng để thức trắng đêm như cô,
sử dụng cưa lại không chuẩn.

Cô vật vã một lúc, thấy không thể chịu được nữa, bèn nói với đồng

nghiệp mình đau đầu quá, phải đi khám bác sĩ rồi lái xe về nhà mới, thấy
chiếc xe tải màu trắng đang đỗ trước cửa nhà cô, nước mắt cô lại trào ra,
tựa như đã tìm thấy người thân thất lạc lâu năm.

Cô ngồi trong xe một lát để mình bình tĩnh trở lại rồi mới xuống xe và

đi vào nhà.

Cô nghe thấy tiêng kèn saxophone từ phòng ngủ tầng dưới vọng ra,

biết anh đang lát sàn ở phòng đó. Nhưng cô không dám bước vào mà đứng
ở ngoài nhắm mắt lắng nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.