CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 29

- Lý do câu lạc bộ chúng ta không làm ra được tờ báo nào chẳng phải

là vì chị Tooko đã ăn sạch tất cả tác phẩm sao?

- Ủa, vậy à? Nhưng mà dù sao đi nữa thì năm nay chúng ta cũng

không được phép thua kém câu lạc bộ Nhạc giao hưởng. Với lại nếu có ai
đó xem kịch và phát hiện được sự tuyệt vời của câu lạc bộ Văn học thì có
khi họ sẽ tói tham gia câu lạc bộ cũng không biết chừng.

Nói ngược nói xuôi cuối cùng cũng ra được câu nói thật lòng. Từ

trước tới giờ chị Tooko vẫn rất lo lắng về số lượng thành viên ít ỏi của câu
lạc bộ chúng tôi, chị ấy thường than vãn: "Konoha vô dụng lắm, chị chỉ cần
tốt nghiệp một cái là thể nào câu lạc bộ Văn học cũng sẽ bị giải tán cho mà
xem".

- Nghe rõ chưa, Konoha? Đây là mệnh lệnh. Với tư cách một thành

viên của câu lạc bộ Văn học, ở lễ hội trường lần này, em phải khiến người
ta biết được nét đặc sắc của câu lạc bộ chúng ta. Đế đảm bảo câu lạc bộ có
thể tăng thêm dù chỉ là một thành viên đi chăng nữa, cho dù thịt nát xương
tan em cũng không được chối từ.

Lại nữa rồi. "Mệnh lệnh" của chị Tooko. Rõ ràng tôi chỉ muốn được

sống một cuộc sống bình thường, không bị ai chú ý...

- Câu lạc bộ chúng ta có mỗi hai thành viên mà cũng diễn kịch được

sao ạ?

Chị Tooko cười hì hì khi nghe tôi nói vậy.

- Thì em không thấy chị đã mời bạn Akutagawa rồi à? Cái lúc chị

quyết định sẽ diễn kịch ở lễ hội trường, chị đã nhắm nếu là cậu chàng thì
chúng ta sẽ hút được cả tá khán giả nữ. Chị còn định nhờ Konoha đi thuyết
phục, nhưng mà không ngờ mọi việc lại dễ dàng như vậy. Đúng là ở hiền
gặp lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.