CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 11

(Tam huyền cầm, hay còn gọi là shaminsen, là một nhạc cụ truyền

thống của Nhật)

- Không được.

Hả?

Tôi ngớ cả người khi đột nhiên bị nhận lời bình như vậy, chị Tooko

phồng má với vẻ không hài lòng, môi bĩu lên rồi nói.

- Cô gái nhẹ nhàng gỡ xuống bông cúc đính trên ngực áo rồi ngượng

ngùng đưa nó cho chàng thanh niên đang gẩy tam huyền cầm trên chiếc xe
buýt lội nước... Một câu chuyện ngọt ngào thế này chẳng hay ho gì cả. Nhất
định phải có cảnh máu tươi văng tung tóe hoặc những cục thịt nổi lềnh
bềnh nhuộm mặt biển thành màu đỏ lòm, tốt nhất là nên cho cả thần biển
Dagon xuất hiện nữa. Phải là một câu chuyện có vị như sandwich trái cây
tươi ngon đến mức thiêu đốt lồng ngực như vậy mới được.

- Gì cơ? Chị Tooko, không phải chị lúc nào cũng bảo em hãy viết một

câu chuyện thật ngọt ngào sao?

- Không không, làm gì có chuyện đó chứ, đồ ăn yêu thích của chị là

máu tươi chảy ra từ những chú cá còn sống nguyên cơ mà!

Không hề chớp mắt lấy một cái, chị Tooko cúi sát người về phía tôi,

khuôn mặt chị ấy trở thành hình vuông, hai bên má mọc ra mang cá, tai trở
nên nhọn hoắt, giữa những ngón tay cũng xuất hiện màng...

- C-Chị Tooko thật sự biến thành yêu quái rồi!

- Em nói cái gì vậy hả, chị nhìn thế nào cũng là một "cô gái văn

chương" từ đầu tới chân mà. Nào, Konoha! Nhanh viết lại một câu chuyện
khác đi! Hãy viết cho chị một câu chuyện kinh dị nhuộm đầy máu tươi dinh
dính đặc sệt!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.