CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 270

"Ngoài ra, Kotobuki..."

Cậu ấy định nói gì đó, nhưng rồi lại ngừng lại và im lặng.

Tôi nín thở lắng tai nghe. Sau khi tôi quay lại chỗ của Miu, đã có

chuyện gì xảy ra với Kotobuki sao? 

Sau khi sự im lặng khó chịu kéo dài được một lúc, Akutagawa khẽ nói

với giọng nhát gừng.

"... Kotobuki rất lo lắng cho ông, cậu ấy dường như đang cân nhắc

chuyện gì đó."

Hình ảnh Kotobuki nhíu mày cố gắng chịu đựng để không bật khóc

hiện lên trong đầu tôi, ngực tôi như rách toạc. Sau khi tôi đi, cậu ấy đã khóc
sao?

"Tôi cũng sẽ cố gắng an ủi cậu ấy."

- Cảm ơn ông... có ông ở bên cậu ấy tôi cũng an tâm phần nào.

Sau khi nói như vậy, tôi cúp điện thoại.

Lần kế tiếp Kotobuki xuất hiện ở bệnh viện là vào ngày hôm sau.

Lúc đó, tôi đang ngồi nói chuyện với Miu trong phòng bệnh, đột nhiên

cửa phòng mở toang mà không hề có tiếng gõ cửa nào, sau đó Kotobuki
trong trang phục đồng phục áo khoác bước vào.

Biểu cảm trên mặt cậu ấy hơi đáng sợ, chẳng hiểu sao trong tay cậu ấy

không cầm cặp sách mà lại là một xô nước. Là loại xô nhựa hơi nhỏ thường
thấy trong mấy cửa hàng tiện dụng.

Lúc tôi vừa định đứng lên thì Kotobuki đã hất xô nước về phía Miu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.