CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 155

Kotobuki khi nhìn thấy những tin nhắn đó, mà còn để xua tan nỗi sợ hãi
đang khiến cả cơ thể lẫn tinh thần của tôi run rẩy.

Vừa nắm lấy cổ áo đồng phục của cậu ta tôi vừa rống lên, "Cậu đã làm

gì Kotobuki hả! Cậu biết được những gì!?", nhưng Omi chỉ tặc lưỡi để bày
tỏ sự phản kháng của mình.

Đúng lúc này, từ trong cổ áo của cậu ta rớt ra một dây chuyền màu

bạc.

Ở đuôi chiếc dây chuyền treo một chiếc nhẫn bạc nhỏ nhắn, vừa nhìn

thấy chiếc nhẫn đó, một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng tôi.

"Christine đã tháo chiếc nhẫn ra rồi."

Chiếc nhẫn đang lập lòe trước ngực cậu ta là loại nhẫn thời trang được

bán ở bất kì đâu. Hơn nữa ngày nay việc một nam sinh cấp ba đeo trang sức
cũng không còn là việc hiếm Iạ.

Tuy nhiên, nếu như đó thật sự là...

Omi nắm chặt chiếc nhẫn vừa rơi ra và trừng mắt nhìn tôi, trong đáy

mắt cậu ta lóe lên một tia sáng thâm trầm.

- Đừng sủa nữa. Đằng nào thì anh cũng có làm được gì chứ. Giống

như tên Raoul ngu ngốc kia.

Thấy tôi kinh ngạc sững người, cậu ta nói tiếp với giọng lạnh lùng tràn

ngập căm hận.

- Đúng không, MIU?

Trái tim tôi như bị xuyên thủng, giờ khắc này, tôi có cảm giác dường

như cảnh vật quen thuộc xung quanh bỗng vặn vẹo và trở nên nhão nhoẹt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.