CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TUYỂN TẬP TÌNH YÊU TẬP 3 - Trang 145

Ngày hôm sau tôi cứ lo lắng suốt liệu chú ấy có tới không, trong lòng

cứ như có thứ gì đó cồn cào. Khi chứng kiến chú Sato yên lặng ngồi trên
ghế dưới tầng hầm như mọi khi, tôi bỗng cảm thấy an tâm và hạnh phúc,
nước mắt bất giác chảy ra.

- Cháu sao vậy?

- Không, không có gì đâu ạ. Hôm nay xin chú cũng lắng nghe cháu hát

ạ.

Tôi giả vờ dụi để lau đi nước mắt, sau đó cúi chào và bắt đầu cất tiếng

ca.

Chú ấy đã đến. Đã chờ tôi đến.

Toàn thân tôi run lên vì niềm vui sướng đó!

Hôm nay tôi hát rất nhiều nhưng vẫn có cảm giác chưa đủ, chỉ đến khi

chú Sato nhẹ nhàng ngăn lại "Cháu nên nghỉ một chút sẽ tốt hơn", tôi mới
mang theo tâm trạng cao hứng ngồi xuống bên cạnh chú ấy và nói một cách
vui vẻ.

- Tương lai cháu muốn trở thành một ca sĩ opera.

Nghe thế, chú Sato khẽ mỉm cười và nói với tôi.

- Nitsuta có giọng hát rất hay, lại rất nỗ lực, chắc hẳn cháu sẽ có thể

thực hiện giấc mộng đó.

- Được thế thì tốt biết mấy. Khi còn nhỏ mẹ từng dẫn cháu đi xem

nhạc kịch, còn nhắc cháu rất nhiều lần là phải im lặng, nếu không sẽ bị đuổi
ra ngoài... Giờ nhớ lại thì đó hình như chỉ là một buổi diễn của học sinh,
nhưng dù vậy thì sân khấu cũng được trang hoàng rất lộng lẫy, khiến cháu
như bị cuốn vào một thế giới trong mơ vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.