CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1262

chân tê cứng, ngã bệt xuống tấm thảm lông dài.

“Mấy giờ nữa chúng ta sẽ nhảy một bước không gian, sau đó sẽ tới thiên

hà Rilla. Về phần vì sao cậu ở trên phi thuyền của tôi, bởi vì cậu đen đủi
chạy lên phi thuyền của tôi khi tôi đang ném bom. Sau khi chiếc cơ giáp kia
cứu cậu thì ném cậu lên đây, nếu muốn cứu cậu thì tôi chỉ có thể mở lại cửa
khoang thuyền ra. Như vậy rất nguy hiểm, cậu nên cảm kích tôi, không thì
bây giờ cậu đã mất hai cái đùi rồi.” Gã tóc đỏ xoa xoa tay, giải thích cho La
Tiểu Lâu, cuối cùng ngán ngẩm nhìn La Tiểu Lâu, “Chờ đến điểm tiếp tế
tiếp theo, cậu lập tức cút xuống ngay cho tôi, tôi chưa bao giờ thu nhận
người không có lai lịch rõ ràng.”

La Tiểu Lâu thầm kêu lên, tôi cũng không muốn chạy trốn xa như thế

này đâu nhá, ông anh ơi. Thiên hà Rilla, cậu cũng chưa bao giờ nghe thấy!
Cậu chỉ biết tinh cầu An Tắc nằm ở thiên hà Kahn. Hồi học địa lý, tiếp theo
thiên hà Kahn chắc chắn không phải là thiên hà Rilla.

Nhưng thực tế bi thảm, La Tiểu Lâu đành phải cảm ơn với cái kẻ bỉ ổi

đang ngồi trên giường kia: “Vô cùng cảm ơn ân cứu mạng của anh, ngoài
ra, có thể nói cho tôi biết cách quay về không? Hay là cách trở về tinh cầu
An Tắc cũng được?”

Đôi mắt của gã tóc đỏ lấp lóe, nhếch khóe miệng: “Nếu cậu đang ôm

mục đích này thì quả thật là hết sức bất hạnh, chỗ này là khu dân nghèo, phi
thuyền đi thiên hà Kahn không chừng mấy tháng hoặc nửa năm mới có một
chuyến, vậy để xem cậu có thể vượt qua được hay không.” Giọng điệu còn
mang theo vẻ hả hê không giấu diếm chút nào.

La Tiểu Lâu trợn ngược mắt nhìn gã, qua một hồi lâu mới lo âu nói:

“Nhưng tôi phải quay về. Hơn nữa, tôi có thể trả tiền vé gấp đôi —— Anh
muốn làm gì?!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.