CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1438

Nguyên Tích không nói gì, nhưng La Tiểu Lâu biết hắn đang lắng nghe.

Vì vậy cậu mặt mày rạng rỡ nói tiếp: “Em, ừm, tối hôm qua em có chế tạo
một động cơ, em muốn nhờ anh xem thử giúp em. Không phải trao đổi Vân
Tiêu đâu, đại khái cấp bậc của Vân Tiêu rất cao rồi, cũng khó sử dụng lắm,
anh chỉ cần đổi cho em chiếc cơ giáp cấp bốn em tặng anh thôi.”

Nói xong, La Tiểu Lâu đứng thẳng dậy, bê một cái hộp không nhỏ dưới

mặt đất lên, tìm một chỗ ngon lành nào đó để đặt xuống.

Nguyên Tích lạnh mặt đi tới, một tay nhấc cái hộp ném lên bàn trà.

Sau đó châm chọc: “Giờ đang là giờ ăn, dù anh chẳng trông cậy gì vào lễ

nghi bàn ăn của em, nhưng trước hết phải ăn sáng xong đã.”

Rốt cục cơn hưng phấn của La Tiểu Lâu cũng bay đi, hơn nữa, quả thực

cậu cũng cảm thấy rất đói bụng, đành ảo não ngồi lại xuống ghế. Cho đến
lúc ăn xong, hai người cũng không nói câu nào nữa.

La Tiểu Lâu ra khỏi phòng bếp, đang suy nghĩ xem nên thuyết phục

Nguyên Tích thử nghiệm giúp cậu thế nào thì phát hiện, cái hộp trên bàn trà
đã không cánh mà bay. La Tiểu Lâu không nhịn được mà cười rộ lên. Tuy
tính tình bất hảo, nhưng Nguyên Tích thực ra lại rất biết suy nghĩ cho người
khác.

125 nhìn cơn xúc động dâng trào trong mắt La Tiểu Lâu, khinh thường

trợn mắt một cái. Nó dám cá, chỉ có mình người nhận nuôi của nó là nghĩ
như thế thôi chứ chẳng có ma nào thấy thế.

Trước khi ra ngoài, Nguyên Tích nhìn La Tiểu Lâu từ trên xuống dưới

một lượt: “Anh hy vọng chiều nay khi mình trở về, em sẽ ngoan ngoãn ở
nhà, không gây ra bất cứ chuyện gì.”

“Em đảm bảo mà, anh cũng phải chú ý chăm sóc mình đấy.” La Tiểu Lâu

lập tức đáp lại. Bắt đầu từ hôm nay trở đi, Nguyên Tích sẽ phải tham dự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.