CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1496

rác đến nữa, những linh kiện cấp thấp này đã không còn thỏa mãn nhu cầu
của cậu được nữa. Giờ La Tiểu Lâu thích mua nguyên liệu có cấp bậc
tương ứng để chế tác hơn.

Điền Lực lôi một con chip ra ném cho Athes, cười khà khà, “Game chiến

lược mới nhất. Thế nào, ông bạn có đủ nghĩa khí không, đợi lát nữa chúng
ta so chiêu.”

Athes rất thích mấy trò chiến lược và chiếm giữ của Điền Lực, thấy con

chip, hai người lập tức ăn nhịp với nhau.

La Tiểu Lâu nhìn Điền Lực, đang định nói gì đó thì lại nuốt ngược trở

vào. Tuy thành tích kỳ này của Điền Lực bị tụt, nhưng La Tiểu Lâu nghĩ
rằng cậu ta đã rất cố gắng, cậu không nên gây áp lực thêm nữa. Vì vậy La
Tiểu Lâu chỉ hỏi, “Kỳ nghỉ đông này các ông định tìm nhiệm vụ thực tiễn
thế nào?”

Điền Lực nhíu mày: “Ông già tôi nhờ người tìm rồi, ở tinh cầu An Tắc

có một chỗ nhỏ của quân đội cho thực tập. Tuy thuộc quân đội nhưng quy
mô rất nhỏ, hơn nữa, tôi thấy mình có đi cũng chẳng làm được trò trống
gì.”

Athes vỗ vai Điền Lực một cái, “Chẳng giống ông gì cả, cái tính xông

xáo ngày xưa của ông đâu rồi? Nếu ông đi thực tập mà nhiệt huyết được
một phần mười như lúc chơi game thì chẳng còn gì phải sầu não nữa đâu.”

Điền Lực gãi đầu, “Cũng không phải là hết cách, lúc học chuyên ngành,

tôi nghĩ điểm đầu vào của mình không thấp hơn người khác là bao. Nhưng
ngay từ lúc bắt đầu học kỳ này, thành tích vẫn chẳng lên được tí nào, tôi
gần như bắt đầu nghi ngờ mục đích của bản thân rồi.”

La Tiểu Lâu và Athes liếc nhìn nhau, chỉ có thể tiếp tục động viên Điền

Lực, hết nước hết cái cổ vũ cậu ta. Nhưng hình như không có hiệu quả, trái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.