CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1772

Nguyên Tích thuận tay sờ sờ đám lông mềm mại bên dưới, nói một cách

đương nhiên: “Da của nó ta để giành chính mình dùng”. Cùng lúc đó, hắn
cảm thấy thân thể nho nhỏ dưới tay mình cứng đờ.

Tiểu Kiều ôm bụng nói “Kiệt ca, Nguyên đại ca, chúng ta cũng đã đi hơn

nửa cái thành rồi, có cần tìm một chỗ nào đó lấp tạm cái dạ không? Chúng
ta cũng cần tìm chỗ ở nữa”

Ba người thế là cùng nhau tìm cái quán ăn để giải quyết bữa trưa, giá đồ

ăn trong thành đắt hơn so với bên ngoài nhưng sự phong phú thì bên ngoài
không thể sánh bằng được.

Hỏi qua nhân viên cửa hàng, được biết nếu ở khách sạn trong này thì

cũng rất tốn kém. Cứ lấy năng lượng thạch làm tiền để trả thì một cái khách
sạn thường cũng thu nửa miếng năng lượng thạch bậc 1 một ngày, tức là
mỗi tháng mỗi người cần trả đến mười lăm miếng năng lượng thạch. Hơn
nữa bọn họ còn cần ăn uống, mua nhu yếu phẩm cho cuộc sống nữa chứ. Số
tiền ấy có khi còn lớn hơn số tiền phải đóng mỗi ngày để vào khu D này.

(Để mình giải thích rõ cái đoạn này thêm chút cho các bạn hiểu nha. Khu

D thu phí vào cổng là 1 miếng năng lượng thạch một ngày, trả từng ấy là
được dạo chơi mua sắm buôn bán trong khu D trong vòng 1 ngày. Hết ngày
là phải đi ra. Còn nếu như có người muốn chuyển khẩu từ khu giới ngoại
vào trong khu D thì thu phí là 3 miếng năng lượng thạch một người lần vào
đầu tiên, một tháng trả 10 miếng năng lượng thạch. Ba người Nguyên Tích
đang tính nếu mà trụ khách sạn thì còn tốn kém hơn cả 30 miếng năng
lượng thạch phải đóng để vào chơi trong thành này ba mươi ngày)

Lý Kiệt nghĩ nghĩ rồi nói “Không ở khách sạn được. Để ta đi hỏi xem có

chỗ nào cho thuê phòng hay không”.

Sau đó, Tiểu Kiều cùng Nguyên Tích ngồi đợi ở quán ăn chờ tin tức, Lý

Kiệt một người đi hỏi thăm. Không lâu sau, Lý Kiệt đã trở lại, trên mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.