CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1914

nhìn đã muốn nhéo sờ hai ba cái… lần trước tắm rửa, toàn thân ướt sẫm,
lông dính nhẹp ôm lấy cơ thể, như một viên cầu mặc hắn chà xát xoay vần,
sau đó nó cúi xuống, cầu hắn … ông trời, hắn đang choáng váng đầu sao?!
Cứ suy nghĩ cái gì vậy chứ?”

“Này, ngươi thấy nóng quá sao?” La Tiểu Lâu làm bộ vô tội hỏi han,

đồng thời lấy tay sờ sờ cái tai hồng rực của Nguyên Tích.

“… ngươi, còn không phải tại ngươi sao? Đều dán vào người ta!!”

Nguyên Tích thẹn quá thành giận mà đổ tội.

“Ta biết sai rồi, darling!” La Tiểu Lâu nhịn cười nói, sau đó hôn Nguyên

Tích một ngụm, hỏi “Mau nói cho ta biết, ngươi sau khi dùng thuốc thấy
thế nào? Sao lại hôn mê cả một đêm? Ta nhanh bị ngươi dọa chết”

Lực chú ý của Nguyên Tích bị dời đi thành công, hắn kéo La Tiểu Lâu

ngồi dậy, sau đó một bàn tay giơ ra trước mặt, nhìn nhìn chính tay mình
một lát, nhẹ giọng nói “Giờ cả chạm vào ngươi ta cũng không dám dùng
sức mạnh quá”

Nói xongm Nguyên Tích nắm chặt nắm đấm, bỗng nhiên huy mạnh về

phía đối diện. Hai giây sau, bức tường rắn chắc trước mặt hai người bỗng
nhiên vỡ ra một hình nắm đấm nhỏ.

La Tiểu Lâu chậm rãi há to mồm, nuốt nuốt nước miếng, hỏi “Ngươi có

phải đã nghịch thiên rồi không?” Lập tức, La Tiểu Lâu đầy bất an mà nghĩ
đến tình cảnh bị gia bạo cùng con đường chạy trốn. Ông trời ơi, ông nhất
định phải đem tất cả những thứ có lợi cho Nguyên Tích, không thèm để
một con đường phản kháng nào cho hắn mới vừa lòng sao…

Hay trình độ cổ võ của ngươi đã tới cấp tám rồi?” La Tiểu Lâu nghĩ tới

Ly Tác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.