CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 195

ở trong khoang điều khiển.

Buổi trưa, sau khi luyện tập xong, Nguyên Tích và La Tiểu Lâu rời khỏi

câu lạc bộ.

Lần này La Tiểu Lâu thật thức thời mà chủ động nói Nguyên Tích dẫn

cậu đi mua bánh ngọt Tam Mộc, Nguyên Tích mang theo biểu tình như nói
thật chỉ biết làm nũng khiến người khác không có biện pháp, nhưng cuối
cùng cũng lái xe đến đó.

Tới tiệm bánh ngọt, lần đầu tiên Nguyên Tích xuống xe theo La Tiểu

Lâu đi vào trong, lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt của nhân viên phục vụ.
La Tiểu Lâu đang do dự không biết có nên mua một cái bánh ngọt lớn một
chút cho Nguyên Tích hay không thì y đã đứng trước hàng bánh ngọt hoa
quả, lễ độ mỉm cười với nhân viên phục vụ, “Này, này, mỗi loại hai cái.”

Không mất bao lâu, bánh ngọt đã được đóng gói xong, khi nhìn thấy

nhân viên phục vụ đỏ mặt, Nguyên Tích biểu tình vẫn không thay đổi nói:
“Cô cũng biết, trong nhà sẽ có vài nam nhân không thể chịu đựng được
chút ham thích nho nhỏ.” Vừa nói, vừa hướng La Tiểu Lâu gọi: “Đến, cầm
bánh ngọt của cậu này.”

Vì thế, dưới cái nhìn khác thường của nhân viên phục vụ, La Tiểu Lâu

cầm bốn hộp bánh ngọt ra khỏi cửa tiệm, vừa đi vừa nghi hoặc, “Chuyện gì
xảy ra vậy? Ánh mắt của cô ấy như vậy là sao?”

Nguyên Tích vô cùng bình tĩnh mà mở cửa xe, mang theo người nhà

cùng bốn hộp bánh ngọt trong lòng người nhà biến mất khỏi tiệm bánh.

Một nữ nhân viên phục vụ trong mắt đầy những trái tim hồng hồng: “Ô!

Nếu tôi có thể có được một nam nhân vì tôi mà vào tiệm mua bánh ngọt…”

Một người khác dùng ngữ khí mơ màng tiếp lời: “Anh ấy nhất định là vô

cùng cưng chiều cậu ấy! Cái gì cũng không nỡ để người yêu đi làm, nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.