CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1999

Nguyên Triệt thản nhiên mà nhìn giáo chủ đại nhân. Ông ta thì vô cùng

kích động, quỳ xuống “Thần phụ, là con chiên trung thực cũng là người hầu
trung thành của ngài, ta – Y Vạn – nguyện nghe ngài dạy bảo”

Theo giáo chủ, tất cả người của thần điện đều quỳ rạp xuống, thậm chỉ cả

đầu cũng không dám ngẩng lên.

Nguyên Triệt nhẹ nhàng gật gật đầu nói “Y Vạn, ta muốn đi cùng với

hắn, các ngươi không cần phải lo”

Y Vạn thân hình chấn động, im lặng chừng năm giây, đầu ông ta lại lần

nữa chạm sát mặt đất “… vâng, thưa thần phụ”

Nguyên Triệt ‘răn dạy’ xong, lại tựa vào lưng Nguyên Tích thiếp đi.

Đại giáo chủ Y vạn thần sắc ảm đạm, phất phất tay, người vây quanh

Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu chẳng mấy chốc đã tản ra, thế nhưng, bọn
họ vẫn mang vẻ mặt thành kính theo sát ở phía sau.

Đại vương tử cùng nhị vương tử cũng vô cùng trịnh trọng. Sáng Thế

Thần rời khỏi thần điện và quốc gia này, đây cũng chẳng phải là việc nhỏ.
Thế nhưng, bọn họ không thể vi phạm ý muốn của ngài.

Cuối cùng, bất đắc dĩ, đại vương tử phải ra mặt, xin Nguyên Tích lưu lại

đến sáng mai hãy đi. Người của thần điện cũng khẩn cầu Nguyên Triệt
đồng ý. Bọn họ muốn tuyển ra một số người đi theo bảo vệ Sáng Thế Thần.
Thần điện trước giờ đều có Thánh kỵ sĩ – thị vệ trung thành của thần điện.

Nguyên Tích đồng ý, Nguyên Triệt cũng không cự tuyệt, mà La Tiểu Lâu

cùng 125 thì vẫn còn muốn tìm kiếm manh mối mà chủ nhân của 125 lưu
lại.

125 thực sự thương tâm. Nó cùng La Tiểu Lâu đã thực sự cố gắng rồi,

trên bức tượng thần cũng có hình ảnh của chủ nhân nó cùng ca ca của nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.