CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 228

La Tiểu Lâu khiếp sợ nhìn Nghiêm đại sư mà mọi người tôn sùng, lắp

bắp nói: “Ngài bảo sắp xếp toàn bộ, toàn bộ? Còn cho tôi thời gian bốn
tuần?”

Nghiêm đại sư lộ ra vẻ mặt vô cùng chán ghét, lạnh lùng nói: “Thế nào?

Cậu muốn cò kè mặc cả với tôi?” Ông từ trên cao nhìn chằm chằm xuống
La Tiểu Lâu, chậm rãi nói: “Ở đây, chưa có người nào dám nói với tôi
không thể, không thể, làm không được.”

La Tiểu Lâu đổ mồ hôi trán, có gắng giải thích: “Không, không phải. Ý

tôi là, một phòng này toàn là những linh kiện nhỏ, hơn nữa còn là linh kiện
cấp hai, tôi còn chưa học – này, ít ra ngài cũng nên nể tình tôi đã cứu ngài
mà cho tôi thêm chút thời gian đi.” Cuối cùng, La Tiểu Lâu nhịn không
được mà nhắc đến đại ân mình đã cứu ông mấy ngày hôm trước.

Nghiêm đại sư bỗng nhiên nở nụ cười hòa ái dễ gần, nói: “Tôi nghĩ là

cậu hiểu lầm rồi, tôi cũng không nói với cậu là tôi cho cậu bốn cái cuối
tuần, tức là dùng thời gian tám ngày sắp xếp, buổi sáng cậu sắp xếp, buổi
chiều phải đi làm thủ hạ cho tôi, hiểu chưa? Đương nhiên, nếu cậu cảm
thấy thời gian dư dả, tôi không ngại….”

La Tiểu Lâu rùng mình một cái, dùng thanh âm run rẩy nhanh chóng hồi

đáp: “Tôi có thể! Tôi cam đoan là mình có thể.”

Nghiêm đại sư vừa lòng liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái, hảo tâm nhắc

nhở: “Nếu cậu cần tài liệu về những linh kiện này thì tôi đề nghị cậu giúp
tôi sắp xếp lại phòng tư liệu kế bên, trong đó có con chip màu xanh dương,
giới thiệu ở bên trên cũng không tệ lắm.”

La Tiểu Lâu dùng sức siết nắm tay, cuối cùng nhạt nhẽo nói: “Cảm ơn

ngài đã nhắc nhở, tôi phải lập tức đi đây.”

Dùng hai tiếng sửa sang phân loại lại phòng tư liệu, tìm được con chip

màu xanh mà Nghiêm đại sư nói đến trong một góc phòng, La Tiểu Lâu lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.