CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2341

có lỗi thật, nhưng ta lúc ấy làm sao biết được cậu ta là huynh đệ của tôi
chứ…”

La Tiểu Lâu nghe vậy cả kinh, hắn không dám tin mà nhìn nhìn Arthur,

khó xử hai giây mới hỏi “Anh là con ruột à?”

Arthur giật nảy lên, giống như một con mèo bị giẵm phải đuôi, tóc đều

phải dựng đứng lên “Đương nhiên không phải, mắt cậu làm sao vậy?”La
Tiểu Lâu lúc này mới thở nhẹ ra. Diện mạo Arthur tuy tuấn mỹ sắc bén,
nhưng nếu so với Mộ Thần, thực đúng là‘người đẹp cùng dã thú’

“Vậy tại sao lại nói là huynh đệ?”La Tiểu Lâu truy vấn.

Arthur khó được xuất ra biểu tình không tự nhiên “Ông già của tôi trước

kia là bằng hữu của Mạc sư phó, đã từng cứu mạng ông ấy. Sau đó Mạc sư
phó quyết định sinh sống tại Tinh cầu Grey, nói là giúp đỡ ông già tôi chiếu
cố tôi, còn nhận tôi làm con nuôi”.

“Thế nhưng trước giờ anh cũng không có gọi ‘cha’ nha, tôi dámthề tôi

không nhớ lầm”. La Tiểu Lâu gặp qua mấy lần Arthur xưng hô với Mạc sư
phó, tuy rằng có tôn kính hơn hẳn so với người khác, nhưng cái kiểu xưng
hô cha con thì tuyệt đối chưa từng có.

“Tôi ngất, vì cái gì phải gọi chứ … ông già nhà tôi tôi cũng còn không

gọi thế!” Arthur phẫn nộ quát, mặt lại đỏ lên.

La Tiểu Lâu khóe miệng run rẩy, chuyển đề tài “Anh là anh Mộ Thần?”

Mặt Arthur càng khó nhìn hơn, hơn nửa ngày mới trả lời một cách không

tình nguyện “Tôi nhỏ hơn cậu ta một tháng, cả hai đều mười chín”.

La Tiểu Lâu nhìn biểu tình vặn vẹo của Arthur, không sợ chết mà nói

“Điều đó không có khả năng! Ngươi nhìn già hơn Mộ Thần …ý tôi là, nhìn
thành thục hơn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.