CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 26

Chung quanh có người cười ra tiếng, thanh niên mắt xanh ngạc nhiên,

cuối cùng nhìn La Tiểu Lâu đang thật sự nghi hoặc, nói: “Hiếm khi cậu có
hưng trí, lái xe, đưa cậu ấy tới cửa hàng trước.”

La Tiểu Lâu nhẹ nhàng thở ra, xem ra cậu tạm thời không có nguy hiểm.

Cậu mơ hồ cảm thấy, những người trước mặt có quen biết thân thể này.
Nhưng cũng không có người tỏ ra thân thiện, nói xong hai câu kia, cũng
không còn người nào để ý đến cậu. Chỉ cần không phiền toái là tốt rồi, La
Tiểu Lâu yên lặng mà ngồi ở một góc sáng sủa, tận lực giữ khoảng cách với
những người đó, đồng thời quan sát thế giới bên ngoài cửa xe, thế giới mà
mình cần phải dung nhập.

Dọc theo đường đi, những thanh niên này luôn cùng cô gái nói cười,

thỉnh thoảng sẽ có người dùng ánh mắt quái dị quan sát cậu.

Khi xe dừng lại trước cửa hàng, La Tiểu Lâu nói tạ ơn, lập tức xuống xe.

Nhìn La Tiểu Lâu đi xa, trong xe có người hỏi thanh niên mắt xanh:

“Lâm Tân, đây không phải là món đồ chơi mới của chủ tử nhà các cậu sao?
Cậu cho cậu ta đi nhờ làm gì?”

Lâm Tân chớp chớp đôi mắt xanh biếc long lanh, bắt lỗi: “Đúng vậy, là

món đồ chơi đã bị vứt bỏ, tôi chỉ muốn nhìn xem phản ứng của cậu ta mà
thôi.”

Chỉ có cô gái kia nhích lại, vô cùng thân thiết mà tựa vào vai Lâm Tân,

bĩu môi: “Thật vô vị, hoàn toàn nhìn không ra phản ứng, bất quá, y phục
cùng cử chỉ của cậu ta thật là quê mùa.”

Những người còn lại trong xe cũng phụ họa: “Đúng là đồ nhà quê, thời

buổi này ai còn đích thân đến cửa hàng mua đồ.”

Lâm Tân nhìn La Tiểu Lâu đi xa, không nói gì, chỉ gật gật đầu với lái xe,

xe một lần nữa bay đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.