CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2731

Vết cào hồng trên tay Nguyên Tích lại nhiều hơn vài cái, mà Nguyên

Tích chẳng biết nghĩ cái gì, chẳng thèm đi trị liệu, cứ như vậy mang theo
cái thân đầy vết cào do La Tiểu Lâu tạo nên.

Sauk hi bị cào, Nguyên Tích sửng sốt hai giây, không kịp phản ứng. Mà

La Tiểu Lâu trong lúc quơ khoắng loạn xạ cũng đập thêm một cái chân nữa
tới, vừa lúc đánh vào trên mặt người kia, thành ra Nguyên Tích bị ăn một
cái tát (đảm bảo là nhẹ hều, lại còn êm êm lông nữa:>)

Tính tốt khi mới thức dậy của Nguyên Tích hoàn toàn biến mất, đằng

đằng sát khí mà ngồi dậy, xách túm lông gáy của La Tiểu Lâu, lạnh lùng mà
trừng mắt hắn, trong mắt mang theo hơi thở đầy nguy hiểm.

Từ bé đến giờ, chưa ai dám đánh vào mặt hắn..

La Tiểu Lâu cũng ý thức được mình đã vô thức mà gây họa, lập tức gian

nan mà nặn ra một nụ cười, khổ nỗi mặt thú của hắn giờ đâu cười được,
nhìn Nguyên Tích vẫn bày ra bộ dáng muốn giết người, không thể không
nghĩ tới biện pháp xin khoan dung …

Hỗn đản này giờ vẫn còn mất trí nhớ, ai biết được hắn có thể làm ra

chuyện gì …

Khi Nguyên Tích đầy ác ý mà xách La Tiểu Lâu đến trước mặt, La Tiểu

Lâu bày ra một điệu bộ cầu xin lấy lòng. Đầu tiên là nhẹ nhàng liếm cái tay
đang nắm mình của Nguyên Tích, sau đó dùng bốn cái chân nhỏ đầy đệm
thịt êm êm ôm lấy mặt cùng cổ Nguyên Tích, liếm liếm mặt hắn, còn cố
gắng dùng giọng mũi mà kêu ngô ngô một tiếng.

Khi đầu lưỡi của La Tiểu Lâu xẹt qua khóe miệng của Nguyên Tích,

Nguyên Tích bỗng nhiên ném hắn tới trên giường, sau dó tức giận mà đi
vào phòng tắm… tốc độ nhanh đến khả nghi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.