CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2895

La Tiểu Lâu rùng mình, gian nan mà nói “Không, kỳ thật, đó chỉ là hiểu

lầm…” Hắn trong lòng thì đang mặc niệm xin lỗi Ly Mạch. Hắn không
phải cố ý bôi nhọ danh dự gia tộc dị thú đâu, nếu Nguyên Triệt ôm mong
chờ nào đó với Ly Mạch… liên quan gì đến hắn a… đó là đều là lỗi của
125 cả!!

Nguyên Tích thì nhìn về phía La Tiểu Lâu, đắc ý mang theo vài phần

khoe khoang mà nói “Ta suy nghĩ mất mười mấy tiếng, tên của thằng nhóc
là, Nguyên Dục”.

La Tiểu Lâu run rẩy khóe miệng nhìn Nguyên Tích, mười mấy giờ?

Ngươi chẳng lẽ suy nghĩ từ lúc bắt đầu ôm đứa nhỏ tới tận lúc phi thuyền
dừng chân sao…

Nhìn thấy ánh mắt Nguyên Tích tha thiết trông mong cùng lỗ tai cũng

bắt đầu ửng đỏ, La Tiểu Lâu nín cười, nghĩ nghĩ nói “Tên hay lắm, là nó
đi”

Dục – sáng ngời, chói mắt, đỉnh thiên lập địa. Đại khái đây cũng là kỳ

vọng của Nguyên Tích đối với đứa nhỏ đầu tiên này đi.

Nhãn tình Nguyên Tích quả nhiên sáng lên, kiêu ngạo mà tiến tới gần La

Tiểu Lâu nhỏ giọng nói “Kỳ thật, ta còn nghĩ tên cho một đứa nữa, là đứa
nhỏ bị cái tên kim long chết tiệt kia trộm mất ấy, gọi là Nguyên Nguyên,
ngươi cảm thấy thế nào?”

Nguyên nguyên (Tròn tròn)?? La Tiểu Lâu suy nghĩ một lát. Hắn hiểu

Nguyên Tích là lo đứa bé kia có bởi vì nứt vỏ mà tổn thương nguyên khí
không, nên dùng tên để đền bù sao…

“Cũng tốt lắm” Trên thực tế La Tiểu Lâu rất ít khi cự tuyệt quyết định

của Nguyên Tích. Mượn lời của 125 – xuất giá tòng phu – những lời này ở
La Tiểu Lâu chiếm được hoàn mỹ biểu hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.