Một người khác cũng ở trong phòng nghỉ, Nguyên Liệt quyến luyến mà
nhìn người yêu trong ***g ngực. Phượng Già Lăng không có đi, thật sự là
quá tốt, cho tới bây giờ, y nghĩ tới còn thấy sợ, kia một lần, thiếu chút nữa
thì mất đi Già Lăng.
Hôn môi người yêu một chút, Nguyên Liệt hỏi, “Vì cái gì không nói cho
Nguyên Tích biết, cái quan tài kia có chức năng chữa trị đặc thù?”
Phượng Già Lăng liếc mắt nhìn Nguyên Liệt một cái, “Nếu nói cho hắn
biết, La Tiểu Lâu không sống lại được, ngươi cảm thấy Nguyên Tích còn
có thể tiếp tục chống đỡ nữa sao? Hắn đều nhanh biến thành khối băng có
trái tim như tro tàn.”
Cửa phòng ngủ bị đẩy ra một cái, Nguyên Dục cõng 125 trên lưng đưa
cái đầu nhỏ vào thăm dò, thấy phụ thân vẫn là đang ngồi cạnh quan tài.
Qua hai giây, Nguyên Dục bỗng nhiên trừng lớn mắt, nó… Đúng là hoa
mắt sao, nó tựa hồ nhìn đến, ngón tay của mẫu thân giật giật.