CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2971

nhất thời trái tim muốn tan chảy, đứa nhỏ này gần như là bản sao hoàn
chỉnh của Nguyên Tích, diện mạo đáng yêu lại tinh xảo, ánh mắt nhìn vào
lại mang vẻ kiêu ngạo hông thể sao lãng được.

La Tiểu Lâu hướng nó vẫy vẫy tay, đứa bé kia lắp bắp kinh hãi, đại khái

thật không ngờ chính mình nhìn lén sẽ bị phát hiện. Nó đem cánh cửa phịch
một tiếng đóng lại, xoay người chạy đi.

La Tiểu Lâu không thể thu hồi ánh mắt, trong lòng uể oải âu rầu, cánh

cửa lại nhoáng lên một cái, thân ảnh xanh biếc mập mạp khẽ đi đến. Mà
phía sau nó, còn có tiểu người máy cứ lập lò chạy chạy, trốn trốn.

“125!” La Tiểu Lâu kinh hỉ mà kêu lên, “Úc, này là Tiểu Bát sao? Ngươi

vẫn còn dùng thân thể này a?”

125 hé ra nét mặt bí xị, bước chân thong đi tới, vểnh cái đuôi nhảy đến

lên giường, đưa lưng về phía La Tiểu Lâu, hừ một tiếng, “Cậu đừng hy
vọng tôi sẽ khinh địch như vậy mà tha thứ! Rõ ràng lạnh lùng tắt máy của
tôi…”

Nói là nói như vậy, 125 vẫn ngoan ngoãn cho La Tiểu Lâu kiểm tra thân

thể.

Tiểu Bát nhăn nhó theo phía sau 125 tìm hiểu, hoàn toàn học theo bộ

dáng làm lão đại của 125, nhỏ giọng cùng La Tiểu Lâu nói, “Ngươi, nhĩ
hảo.”

Nhìn Tiểu Bát im lặng ngồi ở bên giường, La Tiểu Lâu nở nụ cười, đem

125 đang bận rộn ở trên người ôm lấy, nhu hòa âm thanh nói: “Được rồi, ta
hướng ngươi xin lỗi, cục cưng, khi đó ta không phải nhất thời sốt ruột, nghĩ
không ra biện pháp khác sao… Ta cũng không thể mang theo ngươi đi
cùng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.