CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 3020

hoảng hốt đỏ mặt, nghĩ thầm ko biết khi nãy lời nói của mình có khéo léo
hay ko?

Mà Tiểu Nguyên Dục thì đi thẳng đến trước mặt LA TIểU LÂU, vươn

tay nắm lấy tay trái LA TIểU LÂU, ngẩng đầu mỉm cười ngọt ngào.

Nụ cười thuần khiết ấy khiến LA TIểU LÂU lập tức nguôi giận. Đứa bé

này thật quá thông minh hiểu chuyện, tại thời điểm này nhóc cư nhiên lại
đang an ủi kẻ làm ba ba là mình.

Các thiếu nữ lại thêm kinh ngạc, Hinh Lan thì lại cảnh giác, nàng ko hy

vọng tại thời khắc mấu chốt cho việc lập Phi này lại có người được Nguyên
Dục yêu thích hơn mình. Nghĩ vậy, nàng vừa bực vừa giận, nàng ghé tai
thiếu nữ mặc đầm vàng nói nhỏ:” Tina, hôm nay em mới mua trái banh vải
nhiều màu phải ko? Cho chị mượn trước đc ko?”

Tina lập tức hiểu đc, vội lấy trái banh ra đưa cho Hinh Lan.

Hinh Lan cầm trái banh đi đến chỗ Nguyên Dục:” Tiểu Dục, lần trước

chị nói sẽ cho em món đồ chơi mới. Bây giờ chị đưa em đc ko?”

Nguyên Dục rốt cuộc cũng xoay người lại, nhưng tay nhóc vẫn nắm chặt

tay LA TIểU LÂU.

Hinh Lan tiếp tục nói:” Lại đây nha Tiểu Dục, các chị sẽ chỉ cho em cách

chơi.”

Nguyên Dục lẳng lặng nhìn nàng vài giây, bỗng nhiên ngẩng đầu nói:”

Ta ko thích. Ta muốn trái banh lớn kia cơ.” Nguyên Dục chỉ trái banh vải
nhiều màu đang treo lơ lửng trên lầu 3 kia.

Tina vội nói:” Tiểu Điện hạ, trái banh kia ko chơi đc đâu. Huống hồ

chúng ta cũng ko lấy nó xuống đc..”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.