CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 3035

LA TIểU LÂU do dự một chút, giơ tay lên ôm lại Nguyên Tích. Bỗng

nhiên, cậu cảm thấy trên cổ mình ẩm ướt. Cậu đờ người, ko biết phải làm
sao. Nguyên Tích khóc!

“…Không cho phép rời khỏi ta. Không cho phép rời đi!” Thanh âm khàn

khàn của Nguyên Tích vang lên.

LA TIểU LÂU bỗng hiểu đc lo lắng của Nguyên Tích. Đó cũng giống

như sợ hãi của mình khi vừa tỉnh lại vậy. Sợ rằng ko bao giờ đc gặp lại
nhau, sợ rằng ko bao giờ đc ôm hôn nhau, ko bao giờ đc cùng nhau nói
chuyện, cùng nhau đi hết cuộc đời…

LA TIểU LÂU càng cố sức ôm chặt người yêu, nhẹ giọng nói:” Em sẽ

không làm những chuyện như vậy đâu, em…luyến tiếc.”

Một lúc lâu sau Nguyên Tích mới ngẩng đầu, trên mặt đương nhiên là ko

còn vết tích của nước mắt, chỉ có ánh mắt là còn có chút đỏ.

“Em thề đi, vĩnh viễn sẽ không rời khỏi ta.”

“Được. Em xin thề, em yêu anh, vĩnh viễn sẽ không rời khỏi anh và các

con.”

Nguyên Tích cúi đầu trầm mặc một hồi, bỗng nói:” Ta muốn ký kết khế

ước một lần nữa.”

LA TIểU LÂU sửng sốt, rất nhanh trả lời:” Được.”

Nguyên Tích ngồi dậy, cúi đầu nhìn người yêu, vạch một đường trên cổ

tay mỗi người để lấy máu. Sau đó Nguyên Tích dùng máu của mình vẽ lên
ngực LA TIểU LÂU một cái hình vẽ phức tạp.

Khi hình vẽ vừa hoàn thành, LA TIểU LÂU cảm giác đc tinh thần lực

của mình chấn động, trong ngực giống như đc nhồi thêm vào vậy, tràn đầy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.