CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 437

Nguyên Tích chỉ vào La Tiểu Lâu nửa ngày, cuối cùng hung tợn nói: “Đi

chuẩn bị cơm chiều đi, tôi sắp chết đói rồi!”

Tuân lệnh y, La Tiểu Lâu nhanh chóng vọt vào bếp, chừa lại Nguyên

Tích vẫn còn đỏ mặt đứng tại chỗ.

Mỗi lần phụ thân bị mẫu thân chỉ trích vì thân thiết với người nào đó,

ông đều nói với bọn họ: thê tử ghen kì thật là một biểu hiện của tình yêu mà
nàng dành cho ngươi, cho nên chúng ta nên cảm thấy hạnh phúc chứ không
phải là phẫn nộ.

Nguyên Tích phát hiện nhiệt độ trên mặt y không thể nào hạ xuống, đến

khi La Tiểu Lâu lo lắng đặt một ly sữa trước mặt y, y mới trừng mắt liếc La
Tiểu Lâu một cái, cầm chiếc ly trước mặt lên.

Ừm, hương vị cũng không tệ lắm…. La Tiểu Lâu cố gắng lấy lòng y

cũng vô dụng mà thôi! —- Lại nói, La Tiểu Lâu đã lâu không mua bánh
ngọt ở Tam Mộc về — Hơn nữa, y có bạn là nữ từ khi nào? Nguyên Tích
cố gắng nhớ lại.

La Tiểu Lâu bê bữa tối lên, rau củ, rau củ, rau củ, tôm, hương vị mê

người ập vào mặt. Nguyên Tích cũng không thể giữ vẻ mặt căng cứng được
nữa, theo y quan sát, tiểu nô lệ đã thầm yêu mình này, từ trước đến nay quả
thật là toàn tâm toàn ý đối với mình.

“Thứ sáu này cậu xin phép nghỉ một bữa đi.” Nguyên Tích bỗng nhiên

mở miệng nói.

La Tiểu Lâu nhìn biểu tình như nói “Cậu đã vì Athes mà xin nghỉ phép

một ngày, nếu dám cự tuyệt tôi, tôi sẽ nổi bão cho cậu xem” của Nguyên
Tích, không thể không gật đầu, thứ sáu là sinh nhật của Nguyên Tích, có lẽ
y muốn ăn mừng một chút vào thứ bảy. Một năm chỉ có một lần, cậu không
nên cự tuyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.