CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 592

binh đã gần như ngồi xuống đất là ngủ ngay. Cũng có người nhân dịp lúc
này vào trong, tranh thủ ăn bữa cơm tối, có người thì tìm chế tạo sư hỗ trợ
sửa chữa cơ giáp.

Sau khi Nguyên Tích sắp xếp xong xuôi, từ trong cơ giáp nhảy ra, đi lướt

qua mọi người, tới tận cùng bên trong góc hang, La Tiểu Lâu đang tựa vào
đó thở hổn hển, bọn họ vừa mới phải chạy 1000 mét tới đây. Để bảo trì toàn
lực cảnh giới, các chiến binh cơ giáp không cho người đi ra.

La Tiểu Lâu ngẩng đầu nhìn Nguyên Tích đang im lặng, tuy không khác

trước là mấy, nhưng, thế nhưng hiện tại cậu cảm thấy khuôn mặt của hắn
đẹp đẽ một cách khác thường, mái tóc đen lộn xộn ẩm ướt mồ hôi, tất cả
đều tuấn mỹ mà gợi cảm đến đặc biệt, mang theo một vẻ cao quý bẩm sinh.

Nguyên Tích cúi đầu nhìn La Tiểu Lâu đang cười đến độ ngây ngốc,

vươn tay xoa nhẹ đầu cậu, rồi nói: “Mệt thì ngủ đi.”

La Tiểu Lâu thật không ngờ mình khó chịu vậy mà Nguyên Tích cũng

nhận ra, cậu khẽ dịch sang bên cạnh cho Nguyên Tích một vị trí, nhỏ giọng
nói: “Hiện tại tình hình còn đang khủng hoảng như vậy, bọn anh đang ở bên
ngoài chiến đấu, người ở bên trong thì làm đủ mọi chuyện, em ngủ thì hình
như không ổn cho lắm.”

“Em có thể làm gì?” Nguyên Tích cắt ngang lời nói của cậu, vươn tay sờ

trán cậu, dừng lại một giây, ngạo mạn mà nói: “Hộp năng lượng của em đã
giúp anh rất nhiều —— cơ mà đừng tưởng như vậy thì anh sẽ nuông chiều
em, mặc kệ em có là gì thì vẫn là nô lệ của anh thôi,” lời cuối cùng, đã biến
thành một câu tuyên bố chủ quyền sặc mùi nguy hiểm.

“Ừm.” La Tiểu Lâu chọn chấp nhận vế câu hộp năng lượng của mình rất

có hữu dụng, cười tủm tỉm nhìn Nguyên Tích.

Mở túi ngủ, Nguyên Tích hỏi: “Muốn ngủ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.