CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 626

“Ha ha, theo phương diện khác mà nói, Mộ Thần, tóm lại là cậu bảo thứ

kia nhắm vào cậu hơn à? Chung quy có lẽ nào là muốn cướp đoạt đem về
làm áp trại phu nhân không?”

Mọi người cười ồ lên, Mộ Thần hướng về phía Nguyên Tích và mấy

nhóm phó vừa tới.

Vương Kinh không quá tình nguyện dịch sang bên cạnh, nhưng cậu ta cứ

mặt dày, dùng danh nghĩa bàn chuyện mà ngồi ăn chực, biết làm sao được,
tên lớp 10 này làm cơm khéo tay quá đi, so với thức ăn thường ngày mọi
người ít để ý mang ra kia, thật đúng là một trời một vực.

Nguyên Tích lạnh lùng nhìn đám người thòm thèm đống thức ăn thuộc

về mình, sau đó mới quay sang phía Mộ Thần, hỏi: “Cậu có manh mối gì
không? Về trọng điểm tấn công của chúng ấy.”

Mái tóc dài của Mộ Thần vẫn che mất tầm nhìn của con ngươi, điều này

khiến người khác không nhìn rõ ngũ quan của cậu ta, chỉ có thể thấy mặt
cậu ta rất trắng, đôi môi mỏng bình thường luôn nhếch lên, phần lớn thời
gian là diện một khuôn mặt vô cảm.

“Vẫn chỉ là đoán mò thôi, thứ nhất, trên người tôi có thứ gì đó hấp dẫn lũ

sâu bọ này, tôi trở về đã kiểm tra qua, không tồn tại khả năng này, bởi nếu
có thì lúc trước cũng đã bị rồi. Thứ hai, tôi nghĩ lại những lời tôi nói trước
đó, tôi có nói, trên tiểu hành tinh này có nơi an toàn, sau đó thì một lũ côn
trùng tuôn ra, tập trung truy sát, phỏng đoán này — khá quái dị, đó chính là
chúng có thể hiểu lời nói của tôi, muốn giết người diệt khẩu.”

Mộ Thần lẳng lặng nói, đám người ăn chực bắt đầu sởn hết cả gai ốc lên.

Vương Kinh cười gượng hai tiếng, hỏi: “Điều đó sao có khả năng chứ?

Tôi thấy không có một con vật nào ngu xuẩn hơn chúng đâu, nếu không thì
chúng đã không để chúng ta giết sạch sẽ dễ dàng như thế này được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.