CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 759

“Đừng nói dối, anh thật không ngờ em lại khao khát đến vậy.” Nguyên

Tích châm chọc, dừng lại một hồi, hắn quay đầu nhìn La Tiểu Lâu một
cách không tự nhiên, ho khan: “Tuy không quá hứng thú, nhưng anh quyết
định, anh sẽ thỏa mãn em. Sau khi trở về, chúng ta sẽ thử từng bước một.”

La Tiểu Lâu giương mắt đờ đẫn nhìn Nguyên Tích đang biểu lộ vẻ mặt

‘Em có nói gì cũng không cứu vãn được tình hình nữa đâu’. Mẹ mày, 125,
rốt cuộc mày đã làm ra cái gì thế này?!

Cậu cuống quít nói: “Không cần, anh thực sự không cần phải hy sinh

như thế đâu…”

“Em yên tâm, thân là chủ nhân, anh nhất định sẽ thỏa mãn em.”

“…”

La Tiểu Lâu nhớ tới một câu nói trên internet: mèo là một loài động vật

hoàn toàn chỉ coi mình là trung tâm, bạn chỉ cần việc vây quanh nó là được.

Cuối cùng, La Tiểu Lâu bị hoảng sợ quá độ nên nằm úp lên ghế phó mà

ngủ. Sau khi tỉnh lại thì trời đã khuya. Trước mắt là những tòa nhà cao tầng
quen thuộc, đèn đuốc đủ màu, trên không trung thỉnh thoảng có một vài
chiếc xe và máy bay bay qua.

“Chúng ta sắp về rồi.” Nguyên Tích ở bên cạnh nói.

Theo lời Nguyên Tích nói, chiếc cơ giáp của hắn đã hối hả bay xuống.

Hơn 11h đêm, cuối cùng La Tiểu Lâu cũng về đến căn nhà ấm áp của mình.

Ban đêm, hai người cùng ngâm nước nóng, sau đó trở lại chiếc giường

rộng rãi dễ chịu.

Nghĩ đến tai họa 125 mang đến, tuy khốn khổ đến nỗi không mở mắt

được, nhưng khi trèo lên giường rồi thì cả người La Tiểu Lâu bỗng trở nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.