CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 798

cẩn thận —— hả, chuyện đó, tôi không ngờ anh lại thay đổi quyết định.
Vâng, vâng, tôi sẽ gọi nó quay lại ngay lập tức.”

Thầy giáo thu phí bị chủ nhiệm gào thét, rơi lệ đầy mặt, thế mà hồi đó

chủ nhiệm nhấn mạnh dặn đi dặn lại rằng, phải chú ý tới cái tên sinh viên
thiếu học phí duy nhất này, ai biết bây giờ lại phải miễn trừ a a! Điều quan
trọng là vừa mới thu học phí xong thì mới thông báo, lại còn nhất thiết phải
trả lại toàn bộ các khoản tiền học hôm nào, thế này không phải là giết
người à.

“Thật không ngờ Nghiêm đại sư lại đến diễn thuyết, vậy được, em đã

biết, sẽ tới ngay đây ạ.”

La Tiểu Lâu rối bời đứng trước thang máy. Nghiêm đại sư sẽ đến, nhưng

giờ phút này mà lão già ấy còn sai bảo cậu nữa hả, hiện tại có phải là thời
gian làm thêm đâu cơ chứ. Cứ nghĩ như vậy, La Tiểu Lâu quen bị sai bảo
lập tức thay đổi kế hoạch tiếp theo.

Đúng lúc này, thầy giáo thở hổn hà hổn hển phía sau bắt đầu đuổi theo.

“Này, em kia! Chờ đã!”

La Tiểu Lâu kinh ngạc quay đầu lại, “Dạ thầy, thầy tìm em có việc gì ạ?”

Cậu bất an nhìn thoáng qua chiếc vòng cổ màu xanh ảm đạm trước ngực,
cái tên 125 này không phải lại thó cái gì đấy chớ…

“Chẳng lẽ cái gì cậu cũng trông chờ tôi giải quyết cho cậu sao, mà chính

cậu cũng không chịu thực hiện hiệp ước chủ nhân với tôi còn gì?” Giọng
nói tức tối của 125 vang lên, rõ ràng là nó còn đang tức giận vì chuyện phát
sinh vào sáng sớm hôm nay với La Tiểu Lâu.

Chết tiệt, cho nó một quả trứng gà thì làm sao —— cái gì mà sợ nó ấp

trứng nở ra gà con, vả lại gà con cũng có thể cất giấu nữa nhá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.