CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 800

La Tiểu Lâu chỉ có thể tỏ ra đạo mạo nghiêm trang, dùng lời lẽ chính

trực nói: “Thưa thầy, lúc đầu em đã cam đoan với thầy, khoản học phí thiếu
của nhà trường em nhất định sẽ nộp đầy đủ, đã nói được thì làm được. Em
chưa từng giấu diếm sự thực em là một đứa nghèo túng, bởi vì em nghĩ
nghèo túng và danh dự không có gì mâu thuẫn với nhau. Em hy vọng thầy
có thể hiểu, em không nhận tiền trả lại.”

Thầy giáo há hốc mồm, trong lòng đã bắt đầu âm thầm tán thưởng cậu

sinh viên có chí khí này, thế nhưng, ông không thể không nói: “Nhưng mà,
giấy ghi nợ của em vẫn còn ở chỗ chủ nhiệm Vương, thầy ấy yêu cầu trả lại
tiền cho em, tôi nghĩ nếu không hoàn thành nhiệm vụ, thầy ấy sẽ không trả
lại giấy ghi nợ đâu.”

La Tiểu Lâu giật giật khóe miệng, vừa cười vừa nói: “Em không cần giấy

ghi nợ.” Nói xong thì từ biệt thầy giáo, đi vào thang máy.

Thầy giáo nhìn cửa thang máy nửa ngày, nhún vai, rồi xoay người trở về.

Khoai lang phỏng tay này của chủ nhiệm, có lẽ nên mời ổng tự đối phó
thôi.

Rất nhiều năm sau, tờ giấy ghi nợ đó vẫn luôn nằm trong tủ hồ sơ của

học viện St. Miro, để mai sau, khi thấy nó thì sẽ khích lệ các sinh viên của
khoa chế tạo cơ giáp. Chỉ có bản thân giáo viên chủ nhiệm tự tay bỏ nó
vào, khi nhìn thấy nó thì đã muốn phát hỏa —— Ông già bao che khuyết
điểm nghiêm trọng kia, mỗi lần châm chọc là muốn ốm luôn!

La Tiểu Lâu vội vã chạy tới phòng nghỉ của Nghiêm đại sư, Thẩm

Nguyên cười dẫn cậu tiến vào, Nghiêm đại sư đang ở trong phòng chuẩn bị
tư liệu cần thiết để diễn thuyết.

La Tiểu Lâu liếc mắt nhìn, khe khẽ hỏi: “Anh Thẩm, anh đang ở đây, còn

gọi thêm em để làm loạn cái gì nữa ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.