CÔ HẦU BÀN CỦA HOÀNG TỬ - Trang 79

Đứa con bé bỏng của bọn họ sẽ không phải lớn lên mà suy nghĩ rằng

người cha đã bỏ rơi nó. Nàng nuốt nuốt nước bọt. Đứa con của họ sẽ không
phải là đứa trẻ duy nhất mà không được tự tay làm tấm thiệp trong Ngày
Của Cha.

Câu trả lời của nàng là đồng ý, bất chấp điều gì có thể xảy ra.

Mà có thể có vấn đề gì được đây? Nàng hy vọng trong thời gian cả hai

bên nhau thì Hoàng tử sẽ xoá bỏ mọi hiểu lầm về nàng, cũng như đứa con
của họ sẽ được sống hạnh phúc trong vòng tay của cha mẹ mình. Có lẽ, sau
đó, mối quan hệ của họ sẽ được cải thiện tốt hơn.

Nhận thấy Emilio vẫn còn nhìn mình, nàng cảm thấy tội lỗi: "Tôi xin

lỗi. Có lẽ tôi đã quá ích kỷ. Có tin tức gì mới từ con trai của anh không?
Anh đã gọi đến bệnh viện trong sáng nay phải không?"

Nhớ lại lần gặp mặt đầu tiên giữa họ, nàng đã nhận ra được đội trưởng

đội cảnh vệ của Hoàng tử là một người ít nói và khá kín đáo. Và nàng cảm
thấy nhẹ nhõm hơn khi ông đã trả lời câu hỏi của nàng.

"Nhiệt độ của thằng bé đã giảm xuống rồi."- Ông nói với nàng-

"Thằng bé có vẻ như dị ứng với thuốc kháng sinh, mặc dù họ vẫn chưa
chuẩn đoán ra đó là loại kháng sinh nào."

"Vợ anh chắc cũng đã vất vả rồi. Chắc hẳn bé Tomasso cũng đang nhớ

anh nữa. Tôi còn nhớ là tôi đã bị bệnh thuỷ đậu ngay sau khi-"- Ngay sau
khi cha của nàng bỏ nhà ra đi. Cái cảm giác bị bỏ rơi đó còn mới toanh-
như vừa mới xảy ra ngày hôm qua khi Holly đã đi ngang qua cha và chạm
vào cánh tay của ông- "Hãy về nhà đi, Emilio."- Nàng thúc giục- "Vợ anh
chắc chắn đang cần sự giúp đỡ và con trai của anh chắc cũng đang rất nóng
lòng để được thấy anh đấy."

"Điều đó là không thể, thưa cô."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.