CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 17

ngoài du học, chỉ riêng tiền gọi điện thoại cũng đủ cho em mua vé máy bay
sang Mỹ. Nó kêu mùa đông lạnh, em liền gửi áo khoác qua. Nó nói hết tiền,
mỗi tháng em đều để dành gửi sang cho nó. Tiền này là tiền em không dám
ăn, không dám mặc, em tưởng chị không biết sao. Em hết lòng hết dạ với
nó để rồi cuối cùng nó trở về nói chia tay với em. Loại đàn ông như vậy em
có thể nhịn nhưng chị thì không!”

Tôi hơi mím môi, không thể phản bác một lời.

“Chị biết tính em cái gì cũng để trong lòng, ngoài mặt thì tỉnh bơ

nhưng trong lòng không biết đau đớn bao nhiêu mà kể. Lúc em còn hẹn hò
với Dương Tử, chị đã không thích nó rồi, lần này chị không cho nó biết mặt
là không được.”

Dứt lời, Trình Thần hùng hổ lái xe đi mất.

Về nhà ngồi một mình trong phòng khách, cảm giác không khí trống

trải này thật khó chịu tôi bèn mở tivi lên xem, âm thanh để ở mức to nhất.
Dù ánh mắt dõi theo màn hình nhưng trong đầu tôi chỉ đầy hình ảnh cuộc
gặp với Dương Tử ngày hôm qua. Đột nhiên một dáng người quen thuộc
trong tivi đập vào mắt tôi.

“A!!!.” Tôi thốt ra một tiếng kinh ngạc, chẳng phải là anh chàng pha

rượu đẹp trai kia sao! Hắn đang vừa gãi đầu, vừa cười ngượng ngùng. Bên
cạnh là một phóng viên thuyết minh “Tối hôm qua một người đàn ông nhìn
thấy vài người cầm dao giết người ở phía sau quán bar vì thế đã gọi điện
báo cảnh sát, không ngờ khi cảnh sát huy động lực lượng đến nơi thì đó là
một cảnh quay của một bộ phim xã hội đen. Sự nhầm lẫn này khiến cho…”

Nhầm lẫn…

Dù vô cùng xấu hổ nhưng tôi lại cảm thấy sự nhầm lẫn này cũng

không tệ lắm, khiến tôi có cơ hội được “nếm” một anh chàng tuyệt vời như
vậy. Người đàn ông kia….tôi nhớ lại bộ dạng “hoa sen mới nở” của anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.