CÓ NHỮNG BÀN TAY KHÔNG CHẠM ĐƯỢC DẪU GẦN - Trang 13

nỗi cô đơn nhỏ chật

đưa bàn tay để tự siết tay mình...

Những lá thư gửi lại mùa hè

Những lá thư đã gửi lại mùa hè
anh có thể... hay sẽ rồi không đọc
em nghĩ về anh và đôi lần bật khóc
vẫn đinh ninh rằng: “Rồi anh sẽ hồi âm!”

Những cơn mưa rào như từng đợt viếng thăm
áo ạt đánh thức cũ mèm đang nằm xuống
những cánh thư xa gửi mùa hè muộn
như chuỗi thanh âm cuộn trở để cồn cào
Những lá thư đã gửi lại mùa hè
anh yên giấc và rồi quên đi nhé
em viết tháng năm đã chìm cùng tuổi trẻ
em viết yêu thương thở khẽ tự ru mình
Những lá thư sẽ nằm lại lặng thinh
câu chuyện tình yêu không ai nghe em kể
mùa hè cuối cùng vẫn đi qua như thế
em chỉ ước gì mình bé dại... quên đi!

Câu thơ nghiêng chiều giông bão

Những bài thơ nghiêng chiều giông bão

em viết cho ai hay cho nỗi thương mình

khi ngày sau đủ bình thản, lặng thinh

giông bão cũ có chăng còn hằn vết?

Có những điều chúng mình không thể biết

ngay cả khi những tưởng hiểu đủ nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.