CÓ NHỮNG BÀN TAY KHÔNG CHẠM ĐƯỢC DẪU GẦN - Trang 78

Cứ hồn nhiên nghĩ nhiều điều sẽ bình yên
rồi theo thời gian mà dần dần chìm xuống
nhưng biết thật lòng mãi vẫn là mong muốn
bởi thời gian kia cũng bất lực như lòng
Chúng ta cứ đi trên những con đường vòng
quanh quẩn mãi giữa đôi chiều quên nhớ
tự hứa rằng không đợi chờ gì nữa
nhưng thật sự có thể thế được không?

Khi nhận ra ngay cả thời gian là bất lực
trái tim không đập theo ý muốn của mình
biết làm gì hơn ngoài cách học lặng thinh
để cố tỏ ra bản thân mình mạnh mẽ?
Có những điều chỉ nói cho vui thế
có những điều chỉ nói để mà nghe...

Câu chuyện đã tàn để kể tiếp cho nhau

Câu chuyện đã tàn để kể tiếp cho nhau

bức tường thời gian đã xây cao quá nửa

chỉ còn sau lưng tiếng đóng sầm cánh cửa

khép lại cả rồi thương nghẹn giữa chúng ta!

Câu chuyện đã tàn không đủ sức đi xa

nên phải dừng lại khi ngày chưa quá vãng

ngượng nghịu, ơ thờ chắp nối thêm cũng chán

bởi nhân duyên này đến kì hạn phải thôi!

Câu chuyện tàn rồi không đủ sức ấm môi

thành ra nhạt nhẽo,

đến nói cười cũng lạnh

đâu thể tự nhiên được như hai người bạn

đâu thể lạ xa như hai kẻ người dưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.