CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1211

với Hà Hiệp không? Nếu tướng sĩ Vĩnh Thái không tuân theo lệnh thì làm
thế nào?”.

Kỳ Điền hiểu rằng đã có chuyện xảy ra, bèn nói thẳng: “Quân Vĩnh

Thái đều là con dân Vân Thường, chỉ cần ta đọc cho họ bức thư của Phi
Chiếu Hành, đảm bảo sẽ không còn ai dốc sức cho Hà Hiệp nữa. Chẳng
giấu gì Trấn Bắc vương, từ khi chiếm được Bắc Mạc, Đông Lâm và Quy
Lạc, chúng dân Vân Thường càng lúc càng bị xem thường”.

“Được!”, Trấn Bắc vương nói, “Vậy Kỳ đại tướng quân hãy lập tức

theo ta đến Thả Nhu, đối kháng với Hà Hiệp”.

“Đương nhiên là ta muốn tiến thẳng tới Thả Nhu quyết chiến một trận

với Hà Hiệp, nhưng hận một nỗi gần đây binh sĩ của ta mắc bệnh lạ, ai nấy
chân tay rã rời uể oải, còn không trèo được lên lưng ngựa.”

Biết chắc chuyến đi này sẽ lôi kéo được Kỳ Điền, nên Sở Bắc Tiệp đã

sớm bảo Sính Đình chuẩn bị thuốc giải. Chàng nói với Kỳ Điền: “Kỳ đại
tướng quân không phải lo việc này, bản vương đã mang sẵn thuốc giải, chỉ
cần pha với nước mỗi người uống một ngụm, đảm bảo sẽ khỏe lại như
trước”, rồi vỗ vào tay nải trên lưng.

Kỳ Điền há miệng, hoàn toàn tỉnh ngộ.

“Còn một việc nữa”, Kỳ Điền cau mày, “Không phải ta đánh giá thấp

khả năng của Trấn Bắc vương, nhưng Hà Hiệp không hề đơn giản, lại dẫn
theo hai cánh quân bao vây thành Thả Nhu. Quân Vĩnh Thái của ta chỉ
bằng một nửa binh lực của Hà Hiệp, e rằng không thể địch nổi. Tuy phần
lớn hai đạo quân trong tay Hà Hiệp đều là con dân Vân Thường, nhưng hai
bên đối đầu, đâu có cơ hội nói rõ nguồn cơn?”.

Sở Bắc Tiệp nhớ đến Sính Đình, lòng như lửa đốt, bàn tay nắm chặt

Thần uy bảo kiếm, mồ hôi như đang túa ra, lạnh toát. Biết Kỳ Điền hoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.