CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 939

Trấn Bắc vương từng bảo vệ họ giờ không rõ tung tích. Hy vọng của

họ biết gửi gắm cho ai?

Tin tức đau thương này như được chắp thêm đôi cánh bay tới mọi ngõ

ngách của Đông Lâm, khiến những người dân khốn cùng càng thêm tuyệt
vọng.

“Đại vương, thần thiếp phải làm sao đây?” Nghe xong tin tức từ

phương xa, Đông Lâm vương hậu đuổi lui lính truyền tin, buồn rầu ngồi
xuống.

Đất đai Đông Lâm đã mất hơn nửa, dân chúng lang thang chẳng chốn

nương thân, vương cung hóa thành tro tàn.

Đông Lâm hiển hách một thời, sao lại rơi vào cảnh ngộ này?

Đại tướng quân Thần Mâu chết trên sa trường, Sở Mạc Nhiên và La

Thượng liều mạng hộ vệ vương hậu rời khỏi thành đô. Sau lưng tiếng đuổi
giết ngút trời, máu của các binh sĩ bắn tung tóe lên trang phục lộng lẫy trên
người Vương hậu.

Đến lúc này, Vương hậu mới thực sự hiểu rằng, tại sao một danh

tướng như Trấn Bắc vương lại được người trong thiên hạ coi là báu vật
ngàn năm khó đổi, tại sao khi tướng sĩ Đông Lâm nhắc đến Trấn Bắc
vương, khuôn mặt lại không giấu nổi niềm tự hào.

Không còn là quý phụ an cư chốn thâm cung, nay, Vương hậu phải

mặc y phục thô ráp, gột sạch mọi xa hoa, được một số ít tướng sĩ Đông
Lâm còn lại hộ vệ, giấu thân nơi đồng hoang hẻo lánh hay trong rừng sâu,
chạy trốn sự truy bắt của quân Vân Thường.

Trong bóng đen nặng nề cùng sự lo lắng cho tương lai, Vương hậu

thường hồi tưởng lại chuyện trước đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.