CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 178

của thầy Quách thì cô đã lặng lẽ thề trong lòng rằng vào đại học cô
phải thay da đổi thịt, hoàn toàn từ biệt lòng tự ti nhút nhát, ngẩng
cao đầu, sống cuộc sống vui vẻ của mình.

Đến khi cô quay về thành phố D thì phiếu báo nhập học Đại

học N được gửi đến nhà. Cầm tờ giấy mỏng đó, cô biết rằng mọi việc
đã an bài, cô và Thẩm Vỹ đến phút cuối cùng vẫn phải chia tay

Chính vào tối đó, Diệp Phiên Nhiên nhận được cú điện thoại.

Đầu dây bên kia là giọng nam sinh dịu dàng: "Làm ơn cho hỏi, đây
là nhà Diệp Phiên Nhiên đúng không ạ?"

Tim cô co thắt đến khó hiểu. Giọng nói này vừa thân thuộc lại

vừa xa lạ. Thân thuộc là ở giọng nói của cậu ta, xa lạ là vì ngữ điệu
tiếng phổ thông Nam Kinh.

"Thẩm Vỹ, là cậu ư?" Diệp Phiên Nhiên nắm lấy ống nghe,

không dám tin.

"Phiên Phiên, là mình!"

Diệp Phiên Nhiên nín thở không nói gì hồi lâu.

"Hiện giờ, cậu có thể ra ngoài chút không? Mình đang ở dưới

nhà cậu!" Cậu vẫn nói giọng rất đỗi lịch sự.

Diệp Phiên Nhiên buông ống nghe, vội vã chạy xuống tầng, cô

trông thấy Thẩm Vỹ xa cách hai năm trời. Ánh đèn vàng vọt ngoài
phố, những ông cụ bà lão ngồi hóng gió dưới gốc cây, những đứa trẻ
nô đùa bên đường, tất cả đều trở thành bức nền mơ hồ để chứng
kiến cuộc trùng phùng của hai người họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.