CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 85

Cuộc sống là vậy, chẳng thể vì chuyện mình không thích mà

không tồn tại. Hệt như trước kia cô ở bên Thẩm Vỹ, dẫu cho cô thích
ỷ lại vào cậu đến đâu đi chăng nữa thì cậu không còn ở bên cạnh cô
nữa, không còn tan học về cùng cô, không cùng cô làm bài tập, cùng
cô đọc sách hay thảo luận bài tập môn toán nữa.

Hai người bị ngăn cách giữa hai thành phố xa xôi. Tuy rằng

hàng nửa tháng đều viết thư cho nhau nhưng cô vẫn cảm thấy
không thể thích ứng với cảm giác trống trải cô đơn từ sau khi Thẩm
Vỹ ra đi.

Mùa thu đã đến. Hai hàng cây ngô đồng trên con đường rợp

bóng bắt đầu rụng lá. Mỗi lần đạp xe dưới hàng cây, thi thoảng vài
phiến lá khẽ rơi trên bờ vai, trên mái tóc cô. Bầu trời trên đỉnh đầu
cũng trở nên hoang vắng. Hàng ngày Diệp Phiên Nhiên đạp xe đi
trên đoạn đường quen thuộc về nhà, từ ngày này qua ngày khác,
đơn điệu mà đằng đẵng.

Ngày tháng cứ dần trôi, cuộc sống vẫn tiếp tục nhưng xảy ra

những biến đổi trong vô thức. Cố Nhân chẳng còn đến tìm cô vào
giờ nghỉ giải lao nữa, cô ấy đã quen thêm vài người bạn mới. Đó
là cô bạn vừa chuyển trường, có cá tính tương đồng với Cố Nhân, rất
gần nhà nhau. Hai người bọn họ hàng ngày quấn lấy nhau như hình
với bóng, Diệp Phiên Nhiên cũng vì chuyển chỗ ngồi nên quen được
một cô bạn tên là Hạ Phương Phi.

Lên đến năm hai trung học, phần lớn nữ sinh đều không phát

triển nữa. Diệp Phiên Nhiên thuộc loại dậy thì muộn, vóc dáng bỗng
chốc trổ giò, thoáng chốc cao vọt lên một mét sáu mươi hai nhưng
người vẫn rất gầy. Thầy giáo chuyển cô từ bàn hai xuống bàn thứ tư
ngồi cùng với lớp trưởng là Hà Phương Phi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.