CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 132

“Có lẽ vậy, thành phố N cũng rất nhỏ mà.”

Từ Vi mỉm cười rồi quay sang IT, “Mọi người đều đồn thổi rằng

Khương đại thiếu gia đang tính ổn định rồi, xem ra không phải là tin đồn
đâu nhỉ.”

Khương Uy hiếm khi lúng túng như thế, “So với em thì cũng chỉ là

“Tiểu vu gặp đại vu”* thôi. Anh nghe nói gần đây rốt cuộc em đã được toại
nguyện, chắc đã cùng người nào đó tu thành chính quả rồi nhỉ?”

(*Tiểu vu gặp đại vu: Nghĩa là “Thầy phù thủy nhỏ gặp thầy phù thủy

lớn”, ý muốn nói đại khái là người giỏi còn gặp người giỏi hơn mình.)

Khương Uy vốn chỉ muốn trêu chọc một chút, kết quả là đối phương

lại hào phóng thừa nhận, “Tu thành chính quả thì không dám nói, chỉ là bọn
em ở bên nhau rất vui vẻ thôi.”

“A, quả nhiên họ Triệu nào đó vẫn lợi hại nhất, lại làm cho Từ đại luật

sư cam tâm tình nguyện thần phục thế này.”

Nguyễn Tĩnh không biết vì sao khi nghe đến từ “Triệu” kia thì trong

lòng đột nhiên xuất hiện một nhận thức, mà nhận thức này lại khiến cô có
chút không thoải mái. Nhưng nghĩ kỹ thì lại cảm thấy mình đã chuyện bé
xé ra to, nếu người đó thực sự là Triệu Khải Ngôn thì đã làm sao, anh vốn
thiếu gì những bạn bè các kiểu.

Từ Vi thấy sắc mặt bình thản của Nguyễn Tĩnh liền quay sang hỏi

Khương Uy, “Anh ấy đang ở bể bơi, anh có muốn em gọi anh ấy đến đây
không? Chúng ta bốn người cùngđấu một trận nhé?”

Khương Uy có chút kích động, “Really? Vô cùng vinh hạnh!” Anh ta

quên không hỏi Nguyễn Tĩnh có đồng ý hay không, dù sao trước đó hai
người cũng đã quyết định sẽ ra ngoài ăn cơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.