“Sao lại không có khả năng phản kháng? Anh trai thật quá mức, hơn
nữa không phải mình giúp bạn lấy được đĩa CD rồi sao?”
“Vậy công ty ba mình làm sao bây giờ? Ba mẹ của mình làm sao bây
giờ? Anh Trạch Vũ sẽ thế nào, nếu như mình cùng anh Trạch Vũ ở chung
một chỗ, anh trai sẽ không bỏ qua, bạn biết không?”
“Tại sao có thể như vậy, anh trai mình không phải loại người như
vậy!” Kiều Y có chút không dám tin tưởng những gì mình nghe được,
nhưng âm thanh phản bác lại càng ngày càng nhỏ.
Có lẽ trước kia người khác nói xấu anh trai, cô sẽ nói người kia ghen
tỵ với anh trai. Nhưng anh trai bây giờ rất có thể sẽ làm ra những chuyện
này.
“Nếu như bạn còn coi mình là bạn tốt, mình cầu xin bạn giúp mình
làm một việc!” Có Kiều Ngự Diễm ở đây, cô không có cơ hội nói chuyện
với ba Kiều.
“Chuyện gì bạn nói đi!”
“Tối nay sau khi mình đi , bạn đem mọi chuyện nói với ba bạn, chú ấy
là hy vọng cuối cùng của mình.”
“Cái này…….Bình thường ba mình rất tin tưởng anh trai, đều đem lời
của mình thành trò cười. Bạn cũng biết. Ai, tóm lại mình thử xem sao.”
Cô thật sợ lúc mình nói ba sẽ nghĩ cô bụng dạ hẹp hòi cho nên tram
phương nghìn kế không cho bạn thân kết hôn với anh trai.