“Những ời muốn nói tôi cũng đã nói xong, chúng ta gặp nhau ở toa
vậy.” Duy Y bị chọc tức, hung hăng trợn mắt nhìn Dương Dương một cái,
nhất định cô ta đã nói gì đó với mẹ Kiều, nếu không bà sẽ không đột ngột
đổi ý.
Sau khi Duy Y đi, bà Kiều ngồi trên ghế salon, toàn thân vô lực.
Dương Dương ngồi bên cạnh bà. “Bác gái, bác đừng sợ. Nhà họ kiều chúng
ta tài cao thế lớn, sao phải sợ cô ta chứ?”
Dương Dương có chút hài lòng, bởi vì cô ta có cảm giác đã thu phục
được bà Kiều.
“Dương Dương, cô nói cho tôi biết, cô thật sự đã có máu mủ của nhà
họ Kiều sao?” Mẹ Kiều nhìn chằm chằm bụng Dương Dương hoài nghi
hỏi.
Nếu không phải vì chuyện này, bà sẽ không đột ngột đổi ý. Mặc dù là
cháu gái họ Kiều, nhưng dù sao vẫn là con gái, hơn nữa nhìn Duy Y thân
mật với người đàn ông nước ngoài đó, còn có thái độ của Nicole đối với
anh ta, rõ ràng muốn nhận người ta làm ba. Ngày nào đó nếu Duy Y thật sự
đi nước ngoài cùng người đàn ông này vậy Nicoel không phải thành cháu
gái người ta sao.
Nhưng trong bụng Dương Dương bây giờ không giống như vậy, nói
không chừng là một đứa cháu trai, mặc dù bà không thích Dương Dương
nhưng người ta cũng đã có cũng không thể đuổi ra khỏi nhà.
“Bác gái, chuyện như vậy có thể giả sao? Nếu như bác thật sự không
giúp cháu, cháu chỉ có thể sinh máu mủ của nhà họ Kiều trong tù.” Dương
Dương làm vẻ mặt uất ức cúi đầu nói.
“Được rồi, đã như vậy, chuyện này cũng phải bàn với Kiêu Ngự Diễm
xem phải làm thế nào, bây giờ nó với Duy Y vẫn là vợ chồng danh chính
ngôn thuận đấy.......”