cuồng của anh ta.
“Này, anh có thể đi tắm trước được hay không?”. Cho cô chuẩn bị
tâm lý một chút.
Người đàn ông dường như không nghe thấy được cô nói, hung hăng
mà hôn lên mỗi chỗ da thịt trên người cô.
“Chậm một chút! Anh là đồ Vương bát đản! Anh không nghe lời! Tôi
muốn khiếu nại anh!” Lâm Tử Hàn oa oa kêu to, đẩy đánh thân thể cao to
đang ép chặt ở trên người.
Ở chỗ sâu trong bụng đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, cô hét
lên một tiếng, tăng sức mạnh bàn tay nhỏ lên trên chiếc lưng khỏe mạnh của
anh ta, hét to: “Hỗn đản! Anh làm tôi đau”.
“Hu… Anh phục vụ không tốt, tôi muốn khiếu nại anh!”
“Anh là đồ vương bát đản!”
“…” Sau một thời gian dài, cuối cùng cô cũng mắng mệt mỏi, người
đàn ông kia cũng dừng động tác của mình lại, ngã vào một bên thở hổn hển.
Mồ hôi trên người của anh ta chảy ra khắp nơi, anh ta thỏa mãn nhắm
hai mắt lại ngủ.
Lâm Tử Hàn chịu đựng sự khó chịu trong cơ thể, xoay người xuống
giường mặc quần áo, vội vàng chạy ra khỏi gian phòng, thoát khỏi người
đàn ông đáng ghét này.
Phía sau, đôi mắt nóng rực thẳng tắp bắn lên trên người Lâm Tử Hàn,
cô hoảng sợ chạy đi. Trong bóng tối, khóe miệng anh ta hơi hé mở, lộ ra