Hắn sao có thể bởi vì cô si tình với Lãnh Phong mà nổi lên sát tâm
với cô? Nếu như cô chết, hắn cố sống cố chết như thế giết Lãnh Phong lại
có ý nghĩa gì?
“Tử Hàn…” Hắn ôm đầu thống khổ khẽ lẩm bẩm, hắn không phải có
ý muốn giết cô! Hắn thầm nghĩ đoạt lại cô từ trong tay Lãnh Phong, sau đó
yêu cô!
“Vân Phi!” Gõ cửa đã lâu cũng không được đáp lại, Tô Lâm Lâm
không thể làm gì khác hơn là tự mình đẩy cửa đi vào, nhìn hắn có bộ dạng
đau đớn không chịu được, lo lắng đến gần.
Đỗ Vân Phi nghe được tiếng của cô, thoáng thu thập tâm tình hỗn
độn, ngẩng đầu lộ ra một chút cười nhạt với cô, chỉ chỉ sô pha bên cạnh:
“Ngồi đi”
Tô Lâm Lâm cũng không ngồi xuống, quan sát vết máu trên cổ hắn,
thân thiết nói: “Vân Phi, anh bị thương, tại sao có thể như vậy?”
Khi cô nhắc tới, Đỗ Vân Phi mới cảm giác trên cổ có một trận đau
nóng bỏng, thủ pháp của Lãnh Phong thực sự quá chuẩn xác, dưới tình
huống đó lại còn có thể nắm chặt được độ mạnh yếu cùng độ chuẩn xác.
Bởi vì Lãnh Phong không có ý giết hắn, cho nên mới lưu lại một vết
tích trừng phạt như thế, bằng không, dưới tình huống hắn điên cuồng đến
không hiểu phải tránh né, có thể dư thừa mà trúng mục tiêu là cổ họng hắn.
“Khi làm nhiệm vụ không cẩn thận bị thương” Đỗ Vân Phi nói ngắn
gọn.
“Lần sau cẩn thận một chút” Tô Lâm Lâm ôn nhu nhắc nhở, đứng
dậy tìm ra hòm thuốc trong tủ treo quần áo, yên lặng mà thay hắn tẩy trừ vết
thương.
Đỗ Vân Phi tùy ý cho tay ngọc của cô nhẹ nhàng chạm vào cổ mình,
không có mở miệng nói, Tô Lâm Lâm hiểu rõ cá tính hắn, biết khi hắn đang