CÔ VỢ GIẢ MẠO RẤT THẦN BÍ - Trang 182

Trên người khoác một chiếc váy lông đơn giản, cùng chiếc áo khoác

ngoài, cả người cô toát lên sự đoan trang mà nho nhã, mái tóc xõa ngang
vai, cùng thêm vẻ nữ tính bẩm sinh của cô, khuôn mặt hoàn mỹ, mặc dù đã
trải qua bao năm, nhưng vẫn xinh đẹp như trước.

Ninh Mẫn vừa cười vừa nói: “Tôi là Hàn Tịnh, là người nhà của Đông

Kỳ.”

Thanh âm trong trẻo mà ngọt ngào khiến những tiếng xôn xao trong lớp

học bỗng dưng tắt hẳn, lúc này mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía cô.

Chỉ cần liếc mắt, Ninh Mẫn đã có thể nhìn thấy Đông Kỳ đang ngồi ở

chiếc bàn giữa lớp, quả thật so với tấm ảnh đó cậu đáng yêu hơn nhiều,
trắng nõm, mịn màng, mặc dù mặc chung một loại đồng phục, nhưng vẻ
tuấn tú, đáng yêu của cậu nổi trội hơn hẳn, có thể khiến người khác liếc
nhìn một cái liền thấy sự hiện diện của mình.

Lúc này, Đông Kỳ đang nằm úp trên bàn, buồn chán chơi với mô hình

máy bay, tựa hồ không giống những đứa trẻ khác đang háo hức đợi người
nhà đến đón, nhưng khi nghe thấy câu này, cậu liền ngồi thẳng lên, ngay
đầu lại, bắt gặp nụ cười ấm áp của Ninh Mẫn, khuôn mặt nhỏ bé liền ngẩn
ra một lúc, vội vàng dụi lại mắt, hình như không tin vào những gì đang xảy
ra.

Sau khi biết đó là sự thật, hai mắt cậu liền đỏ rực đứng lên phi như bay

về phía cửa lớp, mở to cặp mắt trong suốt nhìn ngắm, kích động mà hét lên
một tiếng:

“Mẹ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.