Cô theo tiếng cười của con trai truyền ra liền đẩy cửa đi vào, đập vào
mắt cô một bồn tắm hình tam giác cực lớn, mỗi góc đều có một chỗ đủ cho
người vào. Hai nam nhân một lớn một nhỏ đang đang ở trong bồn tắm chơi
trò té nước, Đông Kỳ đang cởi chuồng, khuôn mặt đỏ chót đang trốn, cả
người toàn những bọt nước, vui mừng hét lên. Còn Đông Đình Phong ư,
hắn ở trần, bản thân miễn cưỡng dựa vào thành bồn tắm, nhàn nhã để con
trai té nước vào người.
Hắn giờ đây, tất cả sự lạnh lùng vốn có đều biến mất, trên khuôn mặt
anh tuấn lộ ra vẻ ôn hòa, thoải mái chơi đùa cùng con trai.
Mái tóc ngắn đẹp đẽ của hắn đã bị con trai té ướt, bây giờ hoàn toàn bị
cụp xuống, mái tóc ấy khiến hắn mất đi vẻ nghiêm túc khó gần, từ trong hắn
toát ra vài phần mê hoặc, giống lười biếng hơn là cảm tính, nó có tính sát
thương vô cùng. Hắn không còn cái vẻ cao cao tại thượng, giống như tất cả
mọi khoảng cách lúc đó đều bị thu hẹp lại.
“A! Mẹ đến rồi, mẹ nhanh lại đây, chúng ta cùng tắm chung!”
Tên tiểu tử hào hứng bò từ bồn tắm ra, cả người không mặc gì chạy tới
kéo cô.
“Thật không nghĩ tới mẹ của con trai ta lại có thói quen nhìn trộm người
khác tắm. Sở thích này thật không giống người thường...”
Có ai đó vừa mở miệng lập tức muốn bức người.
Ninh Mẫn trừng mắt, đang đứng chết lặng ở đó bỗng bước lại, xuyên
qua làn khói trắng của nước mà đi tới:
“Tôi không biết hai người đang tắm. Có sở thích nhìn trộm cái gì? Đàn
ông không phải vẫn là cái chuyện, của anh với của tôi cái nào to hơn sao?
Đâu có thể mọc thêm ba đầu sáu tay... A...”