“Bảo Bối để cho mình chuyển cáo cậu, cô ấy rất cảm kích cậu đem
một cực phẩm đưa đến trên tay cô ấy.” Cuối cùng Phó Quân Quyền mới
dám nói ra những lời này.
Em gái nhà hắn hắn hiểu rõ nhất, nếu nói cực phẩm đồng đẳng với một
gốc cây sáng ngời, sáng trông suốt Diêu Tiễn Thụ, trước khi hết hạn hợp
đồng cô tuyệt đối sẽ giống như con đỉa, hút khô hút sạch tài vận trên người
Trần Hoa Nghiên.
Phương Lỗi đáp lại là một câu thô tục.
Đối với Phó gia tiểu muội vơ vét của cải, anh cũng có nghe qua, thật
chính là kinh thiên địa khiếp quỷ thần, rõ ràng chính là một thiên kim nhà
giàu, cố tình lấy vơ vét của cải mà sống, cả ngày tổng tính toán nên như thế
nào từ trên người nghệ sĩ dưới cờ kiếm ra tiền bạc.
Dáng sợ nhất dạ, cô có thể làm cho tất cả nghệ sĩ cam tâm tình nguyện
vì cô bán mạng, để cho cô hái tiền.
Phương Lỗi có dự cảm, Trần Hoa Nghiên ngốc kia nhất định sẽ bị Phó
Bảo Bối lừa gạt, sau đó còn có thể vui vẻ thay Phó Bảo Bối kiếm tiền.
Anh làm sao sẽ thua trên tay người phụ nữ ngu ngốc như vậy, thích cô
thích đến không chịu được đây?
Anh trăm mối vẫn không có cách giải, nhưng anh cũng không có lãng
phí quá nhiều thời gian suy nghĩ cái này, ngược lại tốn nhiều thời gian hơn
suy nghĩ tối nay đến nơi hẹn thì nên mặc gì chính mới đúng.
Nghĩ tới vấn đề này, một buổi chiều cư nhiên cứ như vậy đi qua.
Công ty mới, ký kết xong, lịch trình Trần Hoa Nghiên liền xuất hiện
liên tiếp khóa trình huấn luyện, nguyên nhân là cô thụ huấn đã là chuyện