CỘI RỄ - Trang 588

CỘI RỄ

Alex Haley

www.dtv-ebook.com

Chương 88

Khi Joóc lên sáu - có nghĩa là nó phải bắt đầu đi làm đồng - Malizi rầu

lòng vì thiếu nó để bạn bầu trong nhà bếp, song Kitzi và Xerơ lại sung
sướng vì cuối cùng đã giành lại được nó. Qua ngày làm đồng đầu tiên của
Joóc, nó có vẻ thưởng thức cái đó như là một cõi phiêu lưu mới, và họ đưa
mắt trìu mến nhìn theo nó chạy lăng xăng, nhặt những hòn đá có thể làm
mẻ lưỡi cày của bác Pompi. Nó thoăn thoắt mang cho mỗi người một xô
nước uống mát lạnh mà nó hì hụi lấy từ con suối ở đầu đằng kia cánh đồng.
Nó còn "giúp" họ trồng ngô nữa. Khi ba người lớn cười vui trước những cố
gắng vụng về nhưng cương quyết của nó nhằm sử dụng chiếc cuốc, cán dài
hơn cả người nó, Joóc cũng toét miệng ra cười, thể hiện đặc tính hồ hởi của
nó. Họ càng cười già khi Joóc nằng nặc bảo bác Pompi là nó cày được, rồi
phát hiện ra mình chưa đủ cao để cầm cán cày; nhưng nó liền hét con la:
"Đứng dậy!".

Cuối cùng, khi trở về lều vào lúc tối mịt, Kitzi lập tức bắt tay vào nấu

ăn vì cô biết Joóc đã đói ngấu. Nhưng một tối, Joóc đề nghị thay đổi cái
thông lệ ấy. "Mẹ ạ, mẹ làm vất vả suốt cả ngày rồi. Sao mẹ không nằm nghỉ
một tí rồi hẵng nấu nướng". Có lúc, Kitzi thấy như con trai mình đang cố
gắng sắm vai người đàn ông mà cô chắc nó cảm thấy trống thiếu trong cuộc
sống của cả hai mẹ con. Đôi khi, trong lúc hai mẹ con nằm sắp ngủ, nó
thường khiến Kitzi mủm mỉm cười một mình với những hoang tưởng nó
tâm sự với cô trong bóng tối. "Con đang đi xuôi con đường cái to í", một
đêm, nó thì thầm, "rồi con nhìn lên và con thấy cái con gấu già to tướng
tường tương đang chạy… tợ dư nó cao hơn con ngựa… con mới hét ầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.