CÕI VÔ HÌNH - Trang 39

Tiếng khóc giải trược

November 25, 2008
Trở lại ngày tui ly gia cắt ái, một mình lủi thủi từ bỏ sự nghiệp, gia đình,
không có lấy một xu dính túi, tui lấy máy bay (vé do người bạn tốt bụng
cho) qua nhà Thầy tui . Trên phi trường ngồi chờ chuyến bay tui đã không
ngớt rơi nước mắt, nhìn quanh thấy con nít là tui đau đớn tận đáy lòng.
Ðến nơi gặp Thầy, ông không ngó tới cái mặt tui làm cho tui tủi thân hết
sức nhưng cái gì đó trong tui dứt khoát với sự lựa chọn của mình cho dù có
gặp nghịch cảnh ra sao tui cũng không thay đổi . Cả một ngày không được
Thầy nói đến, tui đứng trước mặt ông tui có cảm tưởng mình là không khí .
Thay vì tự dầy vò thì tui lại tỉnh bơ cứ niệm Phật, niệm quên luôn cả mình
thì mãi đến sáng ngày hôm sau, Thầy tui cho gọi tui vào phòng rồi như
không có gì xẩy ra, Thầy nói :
- Con ngồi xuống đây, gọi tội hồn ở dưới A Tỳ hôm trước lên đây cho Thầy
nói chuyện .

Thế là tui ngoan ngoãn nghe lời làm theo, một lúc sau tội hồn đó lên, cái
tiếng phát ra đầu tiên từ miệng tui là tiếng khóc oà vở, tui chưa từng nghe
hay thấy ai khóc như vậy, mà tui lại còn được cảm nhận trực tiếp vì tiếng
khóc đó do tui phát ra, nước mắt ở đâu tuôn tuôn không ngừng, tiếng gào
nghe như một sự oà vở, thoát gông cùm đã từ lâu giam cầm tội hồn này .
Tui hòa nhịp theo với tiếng khóc đó mà đưa hết sự đau khổ tận cùng của cá
nhân tui theo từng cơn gào thét, và cho dòng nước mắt rửa sạch mọi ưu
phiền đã từ lâu bám theo tui . Hai tội hồn cùng được độ một lúc qua tiếng
khóc giải trược này .
Một lúc sau thì tiếng khóc im bặt khi nghe tiếng nói của Thầy tui nhẹ
nhàng, âu yếm :
- Con đã biết ăn năn hối lỗi chưa ?!
Tội hồn trả lời :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.