CÕI VÔ HÌNH - Trang 82

Vô Danh

Cõi Vô Hình

TẬP II :Chương 1 - 5

Không lễ chớ làm,
Không lễ chớ nghe,

Không lễ chớ nói,
Không lễ chớ nhìn .
Ðây là bốn vé tàu chở thẳng xuống địa phủ, thọ tội và luân hồi .
Ðây cũng là đức độ người chơn tu .
Sao mới gọi là tội ?
Sao mới gọi là phước ?
Chấp mê gọi là tội .
Tự tri gọi là phước .
NM
Luận
Hoa sen vốn sanh ra từ bùn . Ðạo giải thoát cũng từ cõi đời trần trược khổ
đau này mà phát . Thấy được tâm chính nhờ cái tánh chấp mê lục dục thất
tình . Bỏ bùn ra chẳng có sen, lìa đời không có đạo, diệt tánh thì mất luôn
cả tâm . Kinh Diệu Pháp Liên Hoa nhằm nói về pháp môn Kiến Tánh, thấy
tánh để tìm lại Tâm, nhờ đời để mà hiểu đạo .
Cuộc đời vốn vẫn như thế! Xã hội và luân lý luôn luôn có những khuôn
thước, quy luật để ràng buộc con người vào một trật tự chung . Tu hay
không tu cũng đều phải thuận theo dòng sinh hoạt này, cái khác chỉ là mục
đích và đối tượng mà thôi .
Người đời giữ lễ với mọi người chung quanh để vun bồi cái thể diện, cái
danh giá của mình . Vì thế trở nên khó khăn, độc tài . Phải đè nén, hãm
mình, rồi kỳ thị, chê bai, chà đạp những người mà mình cho là thất lễ .
Cảnh dằng co, xâu xé trong nội tâm và ngoài xã hội đó gọi là địa ngục .
Tạo khổ vì ác với chính mình . Tạo tội vì xây dựng chấp mê .
Người chơn tu giữ lễ với đối tượng là chính mình . Làm, nói, nghe, nhìn
theo những ý muốn trung thực bên trong, không sống giả dối đãi bôi và tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.