đánh trúng vào một điểm: con người nói chung thích cảm giác được làm
chủ và cảm thấy bất lực nếu mọi việc không theo đúng ý mình.
Một lý do khác khiến đa số thiếu niên thích trò chơi điện tử là vì nó
mang lại kết quả tức thì. Chỉ trong một thời gian ngắn và với một chút cố
gắng không thấm vào đâu so với cuộc sống thật, chúng có thể trở thành một
người “quan trọng” hơn, “giàu có” hơn, “thành công” hơn và được nhiều
game thủ khác “nể sợ” hơn. Một trong những tác hại của trò chơi điện tử
mà nhiều người chưa nhìn ra: nếu nghiện game trong một thời gian dài, hệ
thống thần kinh của bạn có thể chỉ phản ứng lại với những phần thưởng tức
thì, dễ dãi. Điều này có thể giúp lý giải tại sao phụ huynh ngày nay gặp khó
khăn trong việc động viên con cái học tập; vì khác với trò chơi, học tập là
một việc nhọc nhằn, đòi hỏi một quá trình phấn đấu và nỗ lực dài hơi trước
khi đạt được phần thưởng.
Game giúp chúng ta thoát ly thực tế
Game đặc biệt có sức hấp dẫn với những trẻ có cảm giác lạc lõng trong
một tập thể (do thiếu những kỹ năng xã hội cần thiết), thiếu sự quan tâm
yêu thương của cha mẹ hoặc bị bạn bè trong trường bắt nạt. Nạn ỷ mạnh
hiếp yếu trong trường học chẳng phải là chuyện hiếm hoi gì ở bất cứ đâu và
trong bất cứ thời đại nào, với những biểu hiện đa dạng, từ những lời chọc
ghẹo vô hại đến việc gây thương tổn về tinh thần và thể xác đối với trẻ. Trò
chơi trong thế giới ảo, trong khi đó, mang lại cho những đứa-trẻ-nạn-nhân
này cảm giác chúng là người hùng thật sự, không những không để ai bắt nạt
mà còn oai phong “cho đo ván” những “nhân vật” khét tiếng khác.
Trong cuộc trò chuyện với một thiếu niên 14 tuổi tên Chris theo học
chương trình “Tôi Tài Giỏi, Bạn Cũng Thế!”, tôi tình cờ đề cập đến chủ đề
trò chơi điện tử và được biết Chris là “dân nghiền” thứ thiệt. Sau một hồi
nói chuyện, cậu thú thật mình bị đối xử khá tệ ở trường, không ai muốn