miệng. Bố mẹ nên nói với bé rằng rất khó để không mút tay nữa
và bố mẹ sẽ giúp con. Hãy coi đó là bí mật riêng giữa hai người và
mỗi khi bé định cho tay vào miệng, bố mẹ lại ra tín hiệu báo cho
bé biết. Mẹ sẽ nhắc khéo bé bằng dấu hiệu như đưa tay lên mũi, ho
khẽ hoặc chạm tay vào vai. Khi đó bé sẽ không cảm thấy xấu hổ
mà còn công nhận hành động của mình và dần dần tự bỏ thói
quen này. Nếu bé đồng ý, mẹ có thể áp dụng thêm một cách khác
nữa là bôi một loại chất có mùi nào đó như dấm lên móng tay của
bé.
4. Thay vì bố mẹ tự nói, hãy nhờ người khác khuyên con không
nên mút tay nữa. Đầu tiên hãy tìm tới người có “quyền uy”. Bố mẹ
có thể nhờ bác sĩ khoa nhi hoặc bác sĩ nha khoa giải thích với bé
về những tác hại của hành động mút tay. Có thể bé sẽ không chịu
nghe mẹ nhưng lại dễ dàng nghe lời khuyên của người có quyền
uy khác. Thêm vào đó, khi được nghe những lời động viên như
“Con đã lớn rồi, bây giờ không cần mút tay nữa, đúng không nào?”
thì sẽ càng có hiệu quả rõ rệt hơn.
5. Có thể nhờ đến sự trợ giúp từ các bạn của bé. Để bé được ngủ
bên cạnh các bạn không có thói quen mút tay khi đi ngủ. Khi đó,
người bạn chỉ cần nói rằng “Này, bây giờ mà cậu vẫn còn mút tay
sao?” thì thói quen khó bỏ đó của bé sẽ biến mất trong nháy mắt.
Thay vì thúc ép con, có rất nhiều bố mẹ chỉ trong vài tháng áp
dụng phương pháp trên đã giúp con tự từ bỏ dứt điểm thói quen
này. Dù ở trong tình huống nào cũng không được cười nhạo hoặc
trêu chọc bé. Bố mẹ phải luôn động viên, giúp đỡ tích cực thì con
mới nhanh chóng bỏ được thói quen xấu mà không xuất hiện bất
kỳ tác dụng phụ nào. Chỉ trích, đánh mắng có thể khiến bé bỏ
được hành động mút tay nhưng nếu quá trình này để lại những
tổn thương tới lòng tự trọng của bé thì cũng chẳng có ích lợi gì.
Câu hỏi phụ: Núm ti giả đã hỗ trợ tôi khá nhiều trong quá trình nuôi
con. Nhưng khi bé qua mốc 2 tuổi, tôi muốn cai ti giả cho bé thì lại
cực kỳ khó khăn. Đã một tuần trôi qua nhưng mỗi lần tỉnh giấc giữa
đêm bé lại đòi “ti ti” và đi tìm. Nhìn con khóc tôi rất đau lòng, tôi
cũng sợ rằng sẽ để lại tổn thương trong lòng con. Tôi phải làm sao?
…
71