CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ - Trang 28

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Hôm tôi qua, bác trai và bác gái tiếp đón niềm nở và thân mật. Sau khi hỏi chuyện học tập

của tôi, và dặn tôi "thường xuyên qua chơi, muốn qua lúc nào cũng được", hai bác quay qua

nói chuyện với dì tôi.

Chính thức đón tiếp tôi là những nhân vật bằng vai phải lứa. Ngồi quanh cái bàn bày sẵn
kẹo đậu phộng là chị Kim, Trâm, Quỳnh và tôi. Lan Anh và thằng Tạo thì chạy tới chạy lui

trong nhà, thỉng thoảng xề lại gần bàn nhón một miếng kẹo, miếng nào miếng nấy thật to,

trông phát tức.

Dòm ba chị em, tôi âm thầm xếp hạng: Quỳnh số một, chị Kim số hai, Trâm số ba. Đó là căn

cứ theo bề ngoài, còn bề trong thì tôi chưa biết. Nhưng theo nhận định "khách quan" của tôi,

có lẽ Quỳnh vẫn chiếm số một. Tôi nhớ lại buổi trưa hôm trước, Trâm trù ẻo tôi thi rớt, còn

Quỳnh bênh tôi chằm chặp. Vả lại, người có nụ cười dễ thương như Quỳnh thì xét bề trong
bề ngoài, tứ bề tám hướng, bề nào cũng nhất.

Chị Kim hỏi tôi:

_ Chương vô đây, tính thi vào trường nào chưa ?

_ Dạ, em tính thi vào sư phạm.

_ Chà, tính làm ông giáo hén! Chừng nào ra trường em về quê chị dạy đi! Quê chị thiếu thầy

giáo dữ lắm!

Cái "quê chị" ở đây tức là Mỹ Tho, nơi bác gái vẫn đi đi về về buôn hột vịt. Gia đình bác Tám
trước ở dưới, mới dời lên Sài Gòn được mười mấy năm nay. Họ hàng của bác ở Mỹ Tho còn

khá đông.

Chị Kim kêu tôi về dưới quê chị dạy học, chắc là thuận miệng nói chơi thôi nhưng tôi lại

nghĩ khác. Tôi nghĩ "sâu sắc hơn: về Mỹ Tho dạy học, đương nhiên là phải "làm rể" ở đó!

Chứ tôi quê ngoài Trung tự nhiên đâm đầu xuống Mỹ Tho làm chi! Sung sướng với viễn

cảnh đó, tôi gật đầu liền:

_ Dạ, ra trường xong là em về đó liền!
Trâm ngồi bên cạnh tôi tằng hắng một tiếng làm tôi hết hồn. Tôi tưởng nó định nói "Chắc gì

thằng chả thi đậu" như bữa trước. Nhưng không, lần này nó nói nhẹ hơn:

_ Tướng anh làm thầy giáo, học trò sức mấy mà sợ!

Quỳnh từ nãy đến giờ lo ăn kẹo, không nói tiê'ng nào, thỉng thoảng cười với tôi một cái

bằng... mắt, bây giờ thấy tính mạng tôi đang bị đe dọa, liền lên tiếng:

_ Học trò dữ như chị mới không sợ thầy chứ học trò nào lại không sợ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.